Ngôi nhà cổ này được xây dựng từ năm 1810, là của ông Phạm Ngọc Tùng đời thứ 7 dòng họ Phạm.
Nhà được xây dựng chủ yếu bằng gỗ gồm 29 cột cái, mái nhà được lợp bởi 16.000 viên ngói vảy cá. Hai xà chính của ngôi nhà được làm bằng gỗ táu với vô số nét chạm trổ rất độc đáo, tinh xảo tạo nên vẻ riêng biệt, cổ điển cho ngôi nhà.
Nhà rộng 9,8m, dài 21,5m, cao 5m gồm 7 gian: 3 gian chính và 4 gian phụ, 3 gian giữa là khu thờ và sinh hoạt chung
.
Sau khi trùng tu, ngôi nhà này cũng được UNESCO phong tặng danh hiệu là 1 trong 10 ngôi nhà cổ đẹp nhất Việt Nam, và được xếp hạng là di tích kiến trúc - nghệ thuật cấp tỉnh năm 2003.
Tổ chức UNESCO đã nhận định: "Sáu ngôi nhà, trải dài trong không gian địa văn hóa rộng lớn của VN đã đại diện cho nền văn hóa truyền thống mỗi khu vực, thông qua kiến trúc truyền thống. Đó là một thứ tài liệu sống động minh chứng cho lối kiến trúc tinh diệu được thể hiện dưới những bàn tay tài hoa của những người thợ thủ công Việt Nam".
Những câu đối cổ từ thời Nguyễn vẫn được lưu giữ.
Chiếc rương gỗ đặt trong phòng ở, vật dụng có tuổi đời cùng tuổi ngôi nhà.
Phần kết cấu gỗ được điêu khắc tinh xảo với nhiều mô típ cổ điển quen thuộc như long – ly – quy - phượng, tùng – cúc – trúc – mai…