Vốn là cô gái cá tính, có ngoại hình hút mắt, tôi được nhiều đàn ông vây quanh. Thế nhưng vì tính tình thoáng đãng, tôi chưa từng nghĩ đến việc lấy chồng. Lúc nào tôi cũng nghĩ phải ngoài 30 tuổi mới tính chuyện yêu đương rồi ràng buộc với ai đó. Tuổi trẻ là để bay nhẩy, lấy chồng sớm phí một đời.
Bố mẹ suốt ngày giục giã khiến tôi đau đầu. Tôi vẫn cứ mải miết với công việc, cuộc sống, bạn bè dù nhiều người đã yên bề gia thất. Đàn ông theo đuổi tôi không được thì cuối cùng cũng phải rút lui. Tôi vẫn coi đó là các mối quan hệ tốt, không hề có ý ghét bỏ hay khó chịu khi họ tán tỉnh mình.
Con gái lớn lại có ngoại hình xinh xắn, công việc ổn, bố mẹ nào cũng mong lấy được tấm chồng như ý. Có lẽ vì tôi mãi chưa đưa người yêu về ra mắt mà bố mẹ tôi tính chuyện mai mối. Và tự nhiên, bố nói có người bạn lâu năm, con trai du học nước ngoài về, công việc tốt, đẹp trai muốn giới thiệu. Ban đầu tôi nhất định từ chối nhưng bố cứ nài nỉ nói gặp một lần không ưng thì thôi. Tôi cũng vì bố mà nhận lời.
Thấy ấn tượng với anh, tôi cũng đã gật đầu đồng ý thử bắt đầu mối quan hệ. (ảnh minh họa)
Lần đầu gặp người đàn ông ấy tôi hơi bất ngờ. Anh ta thực sự trẻ, đẹp trai và lịch lãm vô cùng. Bố anh ấy cũng đi cùng. Sau khi hai bên gia đình nói chuyện, có vẻ cả hai đã lấy được cảm tình của người lớn. Bố tôi rất ưng ý chàng trai đó còn tôi thì được bố của anh bạn kia chấm điểm 10.
Thực sự, bản thân tôi thấy mình có nhiều ưu điểm nhưng đứng trước người đàn ông đó, tôi lại thấy mình có chút kém cạnh. Anh du học nước ngoài, có công việc tốt lại có ngoại hình bắt mắt. Vậy thì bao nhiêu cô gái sẽ khát khao có được anh? Hơn cả, gia đình anh lại giàu có. Bố mẹ tôi có nói vì là bạn thân lâu năm nên cũng muốn mai mối chứ nếu không thì không có cơ hội gặp mặt. Hơn nữa, bố của anh bạn kia muốn tìm một người con dâu đã quen biết. Ông chỉ có một cậu con trai, không muốn các cô gái yêu con mình vì tiền. Ông luôn cảnh giác với các mối quan hệ bên ngoài của con.
Thấy ấn tượng với anh, tôi cũng đã gật đầu đồng ý thử bắt đầu mối quan hệ. Lần đầu hẹn hò cà phê thật ngại. Đúng là cảm giác trước giờ chưa từng có. Có lẽ tôi đã quá ấn tượng với anh nên cảm thấy run rẩy. Anh nói chuyện có duyên, to ra rất hiểu biết và hài hước nhưng không hề khoe mẽ. Sự giản dị của anh khiến tôi cảm thấy vô cùng thích.
Và rồi, sau hơn 3 tháng hẹn hò nói chuyện, chúng tôi thực sự có cảm tình với đối phương. Anh thẳng thắn nói tôi rất xinh, có công việc ổn lại là người mà bố anh ưng ý nên cũng muốn tiến xa hơn. Hai đứa hãy cứ cưới nhau rồi tìm hiểu dần. Xã hội hiện đại, nhiều cặp đôi cưới rồi mới tìm hiểu cũng không sao. Vả lại, tôi và anh đều có độ tin cậy nhất định.
Chẳng hiểu sao, tôi lại đồng ý lời đề nghị của anh. Nói đúng hơn, tôi đã yêu anh ngay lần đầu gặp và sợ người con gái khác có được anh. Chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới trước sự chứng kiến của hai bên gia đình. Quan khách đến rất đông. Đám cưới tổ chức hoành tráng ở khách sạng hang sang. Gia đình anh có thừa điều kiện để biến chúng tôi thành cặp dâu rể lộng lẫy, rực rỡ nhất.
Tôi được nhà chồng trao rất nhiều vàng bạc. Bố mẹ tôi cũng lo cho con gái rất nhiều của hồi môn. Nhìn ánh mắt hạnh phúc của ông bà, tôi thực sự thấy hài lòng. Trong tôi luôn cảm thấy may mắn vì gặp được anh, lấy được anh. Tôi tự nhủ cả đời này bên anh, sống thật vui vẻ hạnh phúc.
Tôi quá sốc, không thể nào đứng dậy để bỏ chạy ra ngoài. Lúc này, anh cũng bước từ nhà tắm ra. (Ảnh minh họa)
Nhưng đúng cái đêm tân hôn ấy, một việc động trời đã xảy ra. Khi tôi đang vui vẻ với duyên mới, chuẩn bị cho 1 đêm nồng nàn bố chồng gõ cửa nói chuyện. Lúc này, chồng tôi đang trong nhà tắm. Ông kể cho tôi nghe về ước nguyện đời mình là được nhìn thấy con trai lấy vợ, lấy một người mà ông tin tưởng. Ông cũng nói ấn tượng với tôi và tin tưởng sau này tôi sẽ giúp anh gánh vác gia đình thậm chí còn cho tôi thừa kế nhà cửa, tài sản của gia đình.
Anh vốn là người mồ côi mẹ từ nhỏ nên không có được tình cảm của mẹ, đó là sự thiệt thòi. Bố chồng cũng đã lớn tuổi nên muốn gửi gắm anh ở nơi tôi. Nghe ông nói mà tôi xúc động. Nhưng chưa hết, bố tự nhiên ôm mặt khóc rưng rức nói lời xin lỗi tôi.
“Con cho bố xin lỗi. Bố áy náy quá nên phải nói ra điều này với con để con có thể tha thứ cho bố. Con trai của bố thực ra nó thuộc giới tính thứ ba. Bố không yên tâm về nó nên đã chọn con làm cô con dâu tốt”. Câu nói của bố làm tôi bàng hoàng, run rợ, nước mắt bắt đầu tuôn ra.
“Bố thực sự thấy mình quá ích kỉ nhưng chỉ có con thôi. Chỉ con mới khiến bố yên tâm. Bố sẽ trao lại rất nhiều tài sản cho hai con, sau này con lo cho chồng con và đứng tiết lộ điều này ra. Hãy để cho nó được sống tự do những gì nó muốn và con cũng vậy. Chỉ xin con hãy giữ danh nghĩa vợ chồng với nó để bố được an lòng nếu có nhắm mắt xuôi tay. Bố chọn con vì tin tưởng con có thể giúp bố việc đó vì con là con gái của người bạn mà bố tôn trọng”.
Tôi quá sốc, không thể nào đứng dậy để bỏ chạy ra ngoài. Lúc này, anh cũng bước từ nhà tắm ra. Nhìn hai bố con khóc, anh đã hiểu ra mọi chuyện. Anh tiến lại gần nắm lấy tay tôi, cũng nói lời xin lỗi. Anh cho tôi quyền quyết định ngay lúc này. Nếu tôi từ bỏ, anh cũng chấp nhận. Còn không từ nay tôi hãy sống trên danh nghĩa là vợ anh còn mặc cho anh thích làm gì thì làm. Anh cũng đồng ý nuôi con riêng của tôi nếu tôi có bầu bên ngoài đưa về nhà. Anh nguyện sẽ là bố của đứa trẻ.
Thực sự, tôi quá hoang mang. Bỏ ngay lúc này thì không thể nhưng sống với anh, tôi biết đối diện thế nào. Hạnh phúc cả đời tôi lại bị mang ra để trao đổi như vậy sao? Sao cuộc đời lại bất công với tôi như vậy?