Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình đi tìm vợ qua mai mối. Bạn bè cứ trêu tôi lười yêu, lúc nào cũng lấy công việc làm lý do để trì hoãn chuyện tình cảm. Rồi một ngày, mẹ tôi gọi điện nói có người quen ở quê giới thiệu một cô gái trẻ hơn tôi 10 tuổi. “Con cứ thử gặp xem sao”, mẹ nói, giọng đầy ẩn ý. Ban đầu tôi định chỉ gặp cho phải phép, ai ngờ lần đầu gặp gỡ, cô gái ấy nhẹ nhàng, hiền lành lại khiến tôi cảm thấy điều gì đó khác lạ.
Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức đôi khi chính tôi cũng không tin nổi. Chúng tôi tiến đến hôn nhân chẳng phải vì yêu đương sâu đậm, mà đơn giản là cả hai thấy phù hợp, và lỡ có “tin vui” khiến mọi thứ càng không thể dừng lại. Đám cưới diễn ra giản dị nhưng ấm cúng, tôi cũng thầm nghĩ có lẽ mình đã chọn đúng người. Nhưng chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, một tiếng gõ cửa bất ngờ đã mở ra một bí mật không ai ngờ tới...
Khi vợ đã thiếp đi sau một ngày dài mệt mỏi, tôi vẫn ngồi trong phòng, ngắm nhìn căn nhà mới của mình. Tất cả còn lạ lẫm, nhưng tôi nghĩ rồi mọi thứ sẽ ổn thôi. Đúng lúc ấy, một tiếng gõ cửa vang lên, dồn dập và gấp gáp. Tôi ngạc nhiên, tự hỏi ai lại đến vào giờ này. Mở cửa ra, trước mặt tôi là một người đàn ông lạ, gương mặt hằn lên những nếp nhăn lo âu và cả chút giận dữ.
Anh ta nhìn thẳng vào tôi, không chút do dự: “Tôi đến tìm vợ tôi”.
Câu nói ấy như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào tôi giữa đêm. Tôi cố giữ bình tĩnh, nhưng lòng bối rối không yên, hỏi lại: “Anh đang nói về ai?”.
Người đàn ông không đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn chăm chú: “Người phụ nữ trong phòng kia – cô ấy là vợ tôi”.
Tôi quay vào phòng, gọi vợ ra, đầu óc rối tung với hàng loạt câu hỏi. Vợ tôi vừa nghe thấy tên người đàn ông, khuôn mặt lập tức biến sắc, nước mắt chực trào. Cô nắm lấy tay tôi, van nài trong tuyệt vọng: “Anh ơi, đừng tin anh ta, em không quen anh ta đâu! Xin anh, hãy tin em!”.
Vợ cầu xin tôi hãy tin cô ấy. (Ảnh minh họa)
Càng nhìn, tôi càng thấy mọi thứ trở nên mơ hồ. Cô ấy run rẩy, cố gắng níu lấy niềm tin của tôi, nhưng nỗi lo sợ hiện rõ trong ánh mắt cô. Tôi quay lại đối diện với người đàn ông, buộc mình phải nghe thêm những lời giải thích khó tin. Anh ta kể rằng anh và vợ tôi từng đăng ký kết hôn, sống với nhau một thời gian ngắn. Họ không tổ chức đám cưới, không nói với ai, nhưng khi nghe tin cô ấy sắp kết hôn, anh ta không thể chấp nhận mà quyết định tìm đến để làm rõ mọi chuyện.
Mỗi lời nói của người đàn ông như từng nhát dao sắc bén. Tôi lặng đi, cảm thấy mình vừa bị cuốn vào một cơn ác mộng. Nhìn sang vợ, tôi thấy cô ấy đang đứng đó, cúi đầu, khuôn mặt ngập tràn hối hận và lo sợ. Trong khoảnh khắc ấy, tất cả mọi thứ tôi tưởng rằng mình đã biết về người phụ nữ này đều trở nên mong manh.
Tôi hít một hơi sâu, cố giữ giọng bình tĩnh: “Em nói cho anh biết, mọi chuyện là như thế nào?”.
Cô ấy nghẹn ngào thừa nhận sự thật, giọng lạc đi: “Em… em định nói với anh, nhưng em sợ nếu anh biết, anh sẽ không cưới em nữa…”. Vừa nói, cô vừa ôm lấy bụng, nơi đứa con nhỏ của chúng tôi đang lớn dần lên, như muốn tìm chút hy vọng mong manh trong ánh mắt của tôi.
Trong lòng tôi bùng lên cảm giác bối rối và thất vọng tột cùng. Nếu không vì đứa bé, có lẽ tôi đã quay lưng rời khỏi căn nhà này. Nhưng giờ đây, khi cô ấy đang mang trong mình đứa con của tôi, tôi không thể dễ dàng dứt bỏ.
Suốt đêm ấy, tôi ngồi lặng lẽ, đối mặt với người phụ nữ mà tôi đã hứa sẽ chung sống trọn đời. Vợ tôi im lặng bên cạnh, đôi mắt đỏ hoe, cả hai chúng tôi đều không nói một lời nào, chỉ chìm trong những suy nghĩ nặng nề. Chuyện này đến quá bất ngờ, nhưng cuối cùng, tôi nhận ra mình phải đưa ra quyết định cho chính cuộc hôn nhân của mình.
Sáng hôm sau, tôi hít một hơi sâu, lên tiếng: “Anh sẽ cố gắng bỏ qua chuyện này, nhưng anh mong từ nay về sau em sẽ không giấu anh bất cứ điều gì nữa".
Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt ngấn lệ, rồi khẽ gật đầu. Tôi biết đây không phải một khởi đầu dễ dàng, nhưng vì đứa con sắp chào đời, tôi không muốn làm vợ buồn trong khoảng thời gian nhạy cảm này.
Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: Noinaycoanh…[email protected]
Tại sao chồng không nên làm vợ buồn trong thời gian mang thai?
Trong thời gian mang thai, tâm lý và sức khỏe của người vợ rất nhạy cảm và dễ bị ảnh hưởng, vì vậy việc người chồng cố gắng tránh làm vợ buồn là rất quan trọng. Dưới đây là một số lý do vì sao chồng nên chăm sóc và tránh gây áp lực tâm lý cho vợ trong giai đoạn này:
- Tâm lý bất ổn và căng thẳng dễ ảnh hưởng đến thai nhi: Cảm xúc tiêu cực và căng thẳng có thể tác động trực tiếp đến thai nhi, làm tăng nguy cơ sinh non, thiếu cân hoặc thậm chí ảnh hưởng đến sự phát triển toàn diện của bé.
- Sự thay đổi hormone làm vợ nhạy cảm hơn: Trong thai kỳ, hormone thay đổi liên tục khiến cảm xúc của người phụ nữ trở nên nhạy cảm, dễ cáu gắt hoặc buồn phiền. Nếu chồng thiếu kiên nhẫn hoặc không thấu hiểu, điều này có thể làm vợ thêm căng thẳng và mệt mỏi.
- Hỗ trợ tốt cho sức khỏe tinh thần và thể chất của mẹ bầu: Khi người vợ có một tinh thần lạc quan và hạnh phúc, sức khỏe thể chất cũng được cải thiện. Nghiên cứu cho thấy phụ nữ mang thai có tinh thần thoải mái thường sinh ra những đứa trẻ khỏe mạnh, phát triển tốt về trí tuệ và cảm xúc.
- Củng cố mối quan hệ gia đình và tạo môi trường tốt cho con: Trong thời gian mang thai, người chồng chăm sóc và hỗ trợ vợ sẽ giúp cả hai hiểu nhau hơn, tình cảm vợ chồng gắn kết và cùng tạo nên môi trường gia đình tích cực, lành mạnh cho bé khi chào đời.
- Hạn chế nguy cơ trầm cảm sau sinh: Những người mẹ không được quan tâm và hỗ trợ trong thai kỳ có nguy cơ cao bị trầm cảm sau sinh. Sự đồng hành và chăm sóc của chồng không chỉ giúp vợ tránh cảm giác cô đơn mà còn giúp cô ấy chuẩn bị tốt hơn cho giai đoạn làm mẹ sắp tới.
- Xây dựng nền tảng cho hành trình làm cha mẹ: Việc người chồng đồng hành và thấu hiểu vợ khi mang thai giúp xây dựng mối quan hệ gia đình bền chặt. Điều này không chỉ giúp người vợ cảm thấy an tâm mà còn là nền tảng cho một gia đình hạnh phúc và vững chắc khi em bé ra đời.
Chính vì vậy, việc người chồng luôn bên cạnh, quan tâm, và tránh làm vợ buồn trong thời gian mang thai không chỉ là sự hỗ trợ mà còn là cách bảo vệ sức khỏe và hạnh phúc của cả gia đình.