Tôi và anh yêu nhau trên thành phố khi học chung trường. Đối với tôi, anh là người đàn ông hiền lành, chất phác, hết lòng vì người khác. Tôi luôn tin tưởng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi.
Ngày ra trường, hai đứa ước hẹn sẽ làm đám cưới khi cả hai có công việc ổn định, thu nhập tốt. Tôi hơn anh vì có vốn ngoại ngữ tốt, đi làm ở công ty nước ngoài. Anh làm kĩ thuật nên lương không được cao nhưng cũng được cho là ổn định.
Bạn bè nhận xét tôi hơn anh ở chỗ có ngoại hình sáng, ăn nói dễ nghe, ngoại giao quan hệ tốt nên lấy anh có vẻ không hợp. Anh hiền quá đôi lúc khôn khan còn tôi lại là mẫu người lãng mạn. Tôi cũng biết tất cả những điều đó nhưng tình yêu nhiều năm là điều gắn kết chúng tôi. Anh chưa làm gì có lỗi với tôi và cũng hết lòng lo lắng cho người yêu.
Chúng tôi mua một căn chung cư rộng 3 phòng ngủ và đón bố mẹ chồng lên ở cùng. (Ảnh minh họa)
Hơn 3 năm yêu, hai chúng tôi về thưa chuyện với bố mẹ tính chuyện cưới xin. Mẹ anh có vẻ không ưng tôi lắm khi biết tôi làm công ty nước ngoài lại phải đi công tác thường xuyên. Dù vậy bà vẫn miễn cưỡng đồng ý vì con trai đã cương quyết.
Chúng tôi mua một căn chung cư rộng 3 phòng ngủ và đón bố mẹ chồng lên ở cùng. Đó là điều mà anh mong mỏi vì anh muốn đền đáp bố mẹ. Tôi không hề ý kiến chuyện đó nhưng cũng lo lắng nhiều thứ vì công việc của tôi hay đi sớm về khuya, lại hay phải tiếp khách.
Và quả thật, hơn 2 năm chung sống cùng nhà, mẹ chồng khó chịu với con dâu ra mặt. Mỗi việc tôi làm mẹ đều soi xét rồi chì chiết. Công việc của tôi mới khởi sắc, đang trên đà thăng tiến. Tôi nói với chồng từ từ sinh con, đợi tôi lên chức rồi mới tính tiếp nên chồng đồng ý. Nhưng mẹ chồng tôi thì nhất định không.
Tối nào tôi đi làm về muộn, bà cũng nói hết lời. Để chồng rửa bát hay nấu nướng, mẹ chồng lại ca cẩm mãi không thôi. Việc chưa sinh con khiến mẹ tôi không hài lòng. Bà đổ tiếng ác cho tôi. Bà đi khắp nơi, nói với họ hàng và xóm giềng tôi “điếc”, không biết đẻ khiến tôi rất bực mình.
Nghe phong thanh được chuyện đó, tôi về hỏi mẹ thì mẹ đáp thẳng mặt tôi. Mẹ trách tôi không sinh cháu cho bà rồi ra ngoài suốt ngày khách khứa, liệu bản thân có trong sạch. Mẹ có thể khó chịu với tôi nhưng việc mẹ xúc phạm tôi, thực sự khiến tôi không hài lòng. Nhiều lần như vậy, mâu thuẫn ngày một tang. Chồng tôi đứng giữa không biết bênh ai, cũng chỉ ngậm ngùi nhìn hai mẹ con mâu thuẫn. Bố chồng tôi cũng không can thiệp chuyện phụ nữ.
Mẹ không thích người lạ sống trong nhà này nhưng lại yêu cầu con trai không được làm gì, con dâu đi làm về phải làm hết. Tôi đâu phải siêu nhân, ba đầu 6 tay để làm tất cả mọi việc. Tiền bạc trong nhà tôi đã lo đủ hết, chưa thiếu đồng nào. Hàng tháng, tôi đưa nhiều tiền để mẹ đi chợ giúp tôi nếu mẹ không thích thuê người. Tôi cũng chủ động sắm sửa mọi thứ trong gia đình và sắm biếu bố mẹ tẩm bổ đủ đồ.
Thấy chồng cúi đầy không nói gì, hôm sau, tôi lập tức viết đơn ly hôn. (ảnh minh họa)
Mâu thuẫn mỗi ngày một lớn, mẹ và tôi cãi nhau khiến tất cả khó chịu. Tôi nói với chồng ra ngoài ở riêng, để lại nhà này cho mẹ ở thì mẹ cũng không chịu. Mẹ sợ tôi “đè đầu cưỡi cổ” con trai mẹ. Mẹ ép tôi ly hôn. Khi mẹ nói với chồng tôi, thái độ ậm ờ của anh làm tôi thất vọng. Hơn 2 tháng sau đó, mẹ đưa một cô gái về nhà, lộ liễu nói là người yêu cũ của anh, người mà mẹ từng rất ưng ý. Mẹ ân hận vì đã không cưới cô ta cho con trai mẹ.
Thấy chồng cúi đầy không nói gì, hôm sau, tôi lập tức viết đơn ly hôn. Tất nhiên, căn nhà chung cư đó tôi cũng chia đôi tài sản vì đó hầu như là tiền mồ hôi nước mắt tôi tích cóp mấy năm trời còn vay thêm ngân hàng, chật vật trả.
Cũng từ đó, tôi không hay tin tức của anh. Chỉ nghe nói anh đã cưới người con gái kia. Một ngày nọ, khi tôi đang chuẩn bị ra ngoài ăn trưa thì thấy mẹ chồng cũ xuất hiện. Bà vội quỳ sụp xuống chân tôi nói lời xin lỗi. Mới có hơn 1 năm mà mọi chuyện lại thay đổi như vậy sao? Bà khóc lóc nói với tôi rằng, từ ngày chia tay tôi, con trai bà buồn rầu, héo mòn. Cô con dâu mới lười chảy thây, không chịu làm ăn gì, suốt ngày ở nhà ăn ngủ, xem tivi và đi chơi với bạn bè. Một năm có 365 ngày thì cô ta du lịch một nửa số ngày đó vì công việc không ổn định. Tiền đi du lịch, cô ta bắt chồng chi ra.
Lương chồng tôi thì tôi đã rõ, lo chi tiêu trong nhà cũng phải chắt bóp chứ lấy đâu ra chiều vợ đi chơi như vậy? Hơn nữa, cô ta còn mải chơi nên cũng không chịu sinh con. Cô ta còn ra yêu cầu, mẹ chồng phải cho 100 triệu mới đủ tiền nuôi con, nuôi cháu cho bà.
Tình huống trớ trêu khiến tôi thực sự không biết nói thế nào, chỉ biết đỡ mẹ chồng đứng dậy. Bà nhận sai, xin lỗi và mong tôi quay lại với con trai mình. Thực tình, tôi rất thông cảm với mẹ. Chuyện đã qua cũng không hoàn toàn là do mẹ, tôi cũng có phần lỗi lầm khi quá mải mê công việc.
Tôi thực sự đã không còn muốn quay về dù trong lòng vẫn còn thương và yêu anh. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng với tôi mà nói, tôi cần một người đàn ông chính kiến, lập trường vững vàng chứ không cần một người chồng đến chuyện ly hôn cũng không dám tự quyết, để mẹ ra mặt. Hơn cả, sự nghiệp là điều tôi coi trọng. Tôi sẽ không từ bỏ công việc mình yêu thích chỉ vì yêu cầu của ai đó nhất là khi yêu cầu đó không hoàn toàn hợp lý. Nếu chồng tôi giỏi giang, anh ấy kiếm ra thật nhiều tiền, tôi không phải lo nghĩ gì về kinh tế thì tôi còn nghĩ được đến chuyện ở nhà chăm gia đình. Đằng này…
Tôi thực sự đã không còn muốn quay về dù trong lòng vẫn còn thương và yêu anh. Tôi cũng khuyên mẹ, nếu đã chọn thì nên trân trọng và thay đổi dần dần con dâu mới.