Ngày tân hôn, chết lặng trước hành động của chồng với anh bạn thân trong phòng cưới
Mới kết hôn được một tuần mà giờ tôi lại lâm vào cảnh tủi hổ, chẳng còn nước mắt mà khóc nữa. Bị mắng mỏ, rèm pha đủ đường nơi nhà chồng... Chẳng lẽ, chỉ vì bố chồng mà mình phải ly hôn.
Cách đây một tuần, đám cưới của tôi diễn ra khá thuận lợi, cả hai bên gia đình vui vẻ. Tôi cũng ấn tượng với bố mẹ chồng, nhất là bố chồng tôi trong lễ thành hôn giữa hai họ gia đình đã nói những lời "có cánh" khiến tôi cảm động, yên tâm khi về nhà chồng.
Bố chồng tôi lúc đó nói rằng, từ giờ sẽ coi tôi như con, cả gia đình sẽ yêu thương tôi hết lòng. Gia đình nhà chồng hứa sẽ tạo điều kiện tốt nhất để con dâu có được thoải mái, làm tròn bổn phận của mình. Bố mẹ chồng tôi còn bày tỏ mong muốn chúng tôi luôn yêu thương nhau, trăm năm hạnh phúc…
Gia đình, bạn bè, đồng nghiệp của tôi cũng tấm tắc khen tôi số sướng, được vào nhà tử tế. Tôi nghe mà mát lòng, mát dạ lắm. Đêm tân hôn, vợ chồng tôi đi ngủ sớm vì cả ngày mệt mỏi vì đám cưới. Sáng sớm hôm sau, tôi được gọi dậy để giúp gia đình nhà chồng làm cỗ cảm ơn một số anh em, họ hàng, bạn bè thân thiết vì đã giúp đỡ tận tình cho đám cưới thành công.
Ảnh minh họa
Buổi liên hoan diễn ra vui vẻ lắm, ai cũng chúc mừng, động viên tôi cố gắng. Giữa buổi tiệc, bố chồng tôi sau khi uống cũng kha khá rượu rồi, ông cao hứng dẫn tôi đi chào từng mâm để nói lời cảm ơn. Bố chồng dẫn đi đâu cũng kêu tôi uống rượu: "Con dâu nhà này là phải ăn được, nói được và uống được. Không uống được, sau này sao mà ngoại giao được?. Con cứ uống, say thì đi nghỉ, hôm nay không phải rửa bát đâu con".
Mặc cho mẹ chồng tôi can ngăn, còn chồng tôi cũng đang bận uống với đám bạn thân, tôi đã phải uống hết ly này đến ly khác, mời chung, rồi mời riêng những người bố chồng tôi chỉ định. Ai mời cũng uống hết… Tôi không nhớ lúc đó uống bao nhiêu, vì tôi quá say.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, tôi ra phòng khách uống nước, vừa hết cốc nước thì đã nghe tiếng bố chồng tôi vừa đi vào vừa mắng mỏ tôi: "Con gái con đứa mà nát rượu. Uống được thì uống, không thì thôi. Đằng này đi mời mọc, chèo kéo, nài nỉ người khác uống, say không còn biết trời đất. Không ra thể thống gì cả".
Mẹ chồng tôi đỡ lời, nhưng càng can ngăn thì bố chồng tôi càng nổi giận. Bố chồng tôi quát tháo: "Sáng nay, tôi gặp ai cũng bị ngươi ta chê cười tôi có cô con dâu cây hài nổi tiếng của xóm. Con dâu rượu vào gọi bố chồng bằng anh, gọi những người lớn tuổi là chiến hữu, hát hò luyên thuyên. Tôi mà không cho nó cái tát và bắt lôi về phòng thì chắc nó còn làm loạn nữa. Đúng là phí công cưới về".
Thì ra, vết đỏ trên mặt tôi là do bố chồng tát, đến giờ vẫn còn sưng đau. Tôi say, không nhớ nổi mình đã làm gì. Tôi vội vã xin lỗi bố mẹ chồng và hứa không tái phạm. Nhưng kể từ lúc đó, bố chồng tôi vẫn còn hậm hực, bố chồng tôi cho rằng tôi đã làm mất mặt, nên tôi có làm gì cũng không vừa lòng.
Kể ra câu chuyện này với bố mẹ đẻ, hai người thương tôi lắm và khuyên tôi cố nín nhịn mong mọi thứ sớm qua đi. Nhưng tôi quá thất vọng với cách hành xử của bố chồng, ông ấy đã ép tôi uống rượu, đánh tôi trước mặt mọi người, giờ còn đổ lỗi tất cả cho tôi. Chồng tôi nữa, không bênh vực lại giận dỗi tôi.
Vừa mới làm dâu đã chịu cảnh này, đi ra ngoài sợ người khác đàm tếu, còn ở nhà thì không thể chịu nổi thái độ của chồng và bố chồng. Bây giờ tôi phải làm gì, có nên ly hôn để tự cứu cuộc đời mình?