Mấy tháng làm người tình của bà chủ, tiền bà cho không đủ để tôi chữa bệnh (Ảnh minh họa)
22 tuổi tôi đã có 4 năm vác cưa, bào theo bố đi ăn cơm thiên hạ. Những năm 16, 17 tuổi tôi nuôi mộng mình sẽ là một kĩ sư xây dựng khi đỗ đại học như mấy anh, mấy chị trong làng. Nhưng ước mơ của tôi giữa đường đứt gánh vì không may mẹ tôi ốm nặng, tiền làm thợ mộc rong từ tỉnh này sang tỉnh khác của bố tôi không đủ cho việc chạy chữa thuốc cho mẹ, rồi nuôi tôi và đứa em gái đang học dở cấp 2 nên tôi đành bỏ ngang lớp 11 để theo bố kiếm cơm cho mình và phụ giúp gia đình vượt qua cơn túng quẫn.
Có tuổi trẻ, có sức khỏe lại sáng dạ nên chẳng mấy mà tôi học được nghề của bố truyền dạy, để rồi nhiều hôm bố bận lo cho mẹ, tôi đã có thể thay bố làm tiếp công việc của bố.
Mẹ sau cơn bệnh, sức khỏe rất yếu, vả lại bố cũng đã có tuổi nên tôi xin bố ở nhà với mẹ, có việc gần trong làng, trong xóm thì nhận làm, còn cho phép tôi theo đội thợ nhận công trình ở xa. Bố ủng hộ ý định của tôi, bố còn cẩn thận gửi gắm tôi cho mấy chú, mấy anh trong đội bảo ban, kèm cặp thêm thay bố nữa.
Đúng là “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”, không có bố bên cạnh tôi càng cố gắng học hỏi, trau dồi kiến thức nên công việc gì các chú, các anh giao tôi cũng hoàn thành tốt đẹp, khiến thu nhập của tôi không những nuôi đủ bản thân mà còn dư dả chút ít gửi về giúp bố mẹ.
Tiếng lành đồn xa, để rồi khi tôi bước vào tuổi 23, đội thợ mộc của làng mà bấy lâu nay tôi gắn bó may mắn nhận được một công trình hoành tráng đó là hoàn thiện toàn bộ phần kiến trúc bằng gỗ cho ngôi nhà 3 tầng để ở và ngôi nhà 5 tầng để làm khách sạn của một bà chủ mới phất lên nhờ bán đất. Tôi không biết bà chủ bao nhiêu tuổi, nhưng con gái lớn của bà đã có chồng nên tôi đoán chắc bà cũng phải gần 50.
Tuy vậy bà khéo giấu tuổi thật bằng son phấn, bằng thời trang sành điệu và nhất là nụ cười luôn thường trực trên môi cùng đôi mắt lá răm ươn ướt đưa đẩy rất tình. Bà chủ có vẻ quý mến tôi, bởi mặc dù tôi trẻ nhất đội, tay nghề cũng chưa sánh được với các chú, các anh nhưng bà hay hỏi ý kiến tôi, có khi bà còn gọi tôi lên phòng riêng của bà, ôm vai tôi, thủ thỉ hỏi tôi bà chọn hoa văn cho món đồ gỗ đó đã hợp lí chưa?
Thú thật bà chủ giàu có, cao sang lại lớn tuổi, nhưng sự đụng chạm tế nhị của bà vào người tôi vẫn khiến trái tim chưa một lần yêu của tôi lỗi nhịp…Cả đội thợ được thưởng tiền khi ngôi nhà của bà chủ hoàn thiện, riêng tôi buổi chiều muộn bà cho người gọi tôi đến sửa một vài chi tiết bà chưa ưng. Tôi mang đồ nghề đầy đủ nhưng bà chủ chẳng sai làm gì mà lại đóng hết cổng, cửa nhà rồi mời tôi dùng bữa tiệc nhẹ cùng bà. Tôi cố tình từ chối, nói là đã ăn cơm cùng đội thợ, nhưng bà tha thiết quá tôi phải chiều lòng bà cạn ly rượu mà bà bảo rằng rượu khai vị, ngọt và không bao giờ say…
Mãi mờ sáng tôi mới tỉnh giấc, bên cạnh tôi là bà chủ đang ôm chặt lấy tôi ngủ ngon lành trong tư thế cả hai không mảnh vải che thân…Bà chủ cho tôi rất nhiều tiền, biết bà đã li hôn chồng, nên tôi không cần đắn đo, tình nguyện “phục vụ” cho bà bất cứ khi nào bà gọi.
Đang tiến hành nốt công việc ở khách sạn cho bà chủ thì tôi đổ bệnh. Tôi sốt cả tháng trời, bộ phận nhạy cảm của tôi có dấu hiệu mưng mủ, đau nhức khiến tôi phải nhập viện.Tôi tá hỏa khi bác sĩ thông báo tôi mắc bệnh lậu do quan hệ tình dục không an toàn! Còn bà chủ từ khi biết tôi bệnh, bà làm ngơ như chưa hề quen tôi. Mấy tháng làm người tình của bà chủ, tiền bà cho không đủ để tôi chữa bệnh…