Theo SCMP, ngành làm hàng siêu giả (superfake) ngày càng tinh vi, khiến người mua ngày càng khó phân biệt.
Các thương hiệu xa xỉ chiến đấu với hàng nhái trong nhiều thập kỷ, nhưng hàng “siêu giả” ngày càng tăng có thể đánh lừa chuyên gia giàu kinh nghiệm nhất. Dân làm hàng giả ngày càng giỏi trong việc tạo ra một sản phẩm trông giống thật "hơn cả sản phẩm thật".
Trung Quốc đi đầu trong việc sản xuất hàng siêu giả.
Thật giả lẫn lộn
Trong khi hàng nhái thương hiệu quần áo và phụ kiện hàng hiệu tồn tại hơn một thế kỷ, hàng super fake chỉ mới nổi lên vào những năm 1980 và 1990, khi hàng xa xỉ trở thành thứ định danh độ giàu có, chịu chơi của giới siêu giàu.
Trước đây những người không đủ tiền mua hàng hiệu có thể đến khu chợ đường phố sầm uất như Canal Street ở thành phố New York, Mỹ nơi những người bán hàng rong bán túi xách, ví và giày giả.
Hầu hết hàng giả này không lừa được ai. Chúng có thể có logo Gucci hoặc Chanel, nhưng được sản xuất với giá rẻ và thường có dấu hiệu nhận biết hàng giả, chẳng hạn như da giả, đường khâu không đều hoặc phần cứng chất lượng thấp.
Chuyên gia giàu kinh nghiệm khó khăn trong việc phân biệt hàng thật và hàng super fake.
Nhưng hàng super fake không đơn giản chỉ là hàng giả bán nhan nhản ngoài phố với giá ai cũng mua được. Các nhà sản xuất hàng nhái ở Trung Quốc ngày càng thành thạo trong việc sao chép hàng thiết kế chi tiết đến mức ngay cả những người có kinh nghiệm nhất cũng phải chật vật mới giải mã được mặt hàng này bị làm giả chỗ nào.
Theo một bài báo của New York Times, các nhà sản xuất ở Trung Quốc lấy nguồn da từ một số nhà cung cấp tại Italy giống như các hãng thời trang cao cấp. Để sản xuất được hàng loạt chiếc túi xách nhái tung ra thị trường, họ thường mua những chiếc túi hàng hiệu, chính hãng để nghiên cứu cách chúng được tạo ra.
Đam mê dùng hàng giả của Gen Z
Super fake, thuật ngữ trước đây chỉ một số "nhà giàu mới nổi", ngại chi tiền mới biết đến. Nhưng giờ đây, Gen Z lại là đối tượng sử dụng chúng nhiều hơn. Mục đích chính của họ khi mua hàng nhái là để đăng lên mạng xã hội, để khoe của.
Phương tiện truyền thông xã hội và sự bùng nổ thương mại điện tử sau dịch COVID-19 thúc đẩy thị trường hàng nhái. Người tiêu dùng Gen Z ngày càng quan tâm đến các sản phẩm xa xỉ và thúc đẩy một phong trào coi hàng nhái là hành động lật đổ thương hiệu thời trang cao cấp.
Theo nghiên cứu của New York Times, những người mua sắm trẻ tuổi Gen Z (sinh năm 1997-2012), mặc đồ giả với niềm tự hào.
Trong một cuộc khảo sát, một số người cho rằng họ cảm giác "thật tuyệt" khi mua hàng super fake với giá hời hơn nhiều, nhưng chất lượng không khác mấy so với hàng xa xỉ. Điều này trái ngược với "dân chơi hàng hiệu" thế hệ trước, những người luôn xem hàng nhái là điều cấm kỵ.
TikTok thể hiện trọn vẹn nỗi ám ảnh của Gen Z. Trên nền tảng đó có hàng nghìn video về nơi mua túi xách, mỹ phẩm và giày thể thao, điều quan trọng là nó rẻ và trông giống thật, thậm chí giống hơn cả hàng thật.
Theo New York Times, điều khiến hàng nhái tràn lan là nó không liên quan đến lừa đảo. Bản dupe, super fake chỉ đơn giản là sản phẩm rẻ hơn trông giống với hàng thiết kế nhưng không vi phạm quyền sở hữu trí tuệ hoặc nhãn hiệu của thương hiệu.
Tuy nhiên, bất kỳ sản phẩm nào cố tình sao chép sản phẩm của thương hiệu, sử dụng logo, tên hoặc tài sản trí tuệ của thương hiệu đó đều là hàng nhái. Hiện, quy định về hàng nhái ở một số quốc gia không giống nhau. Chỉ có những nước có ngành thời trang phát triển mạnh, chẳng hạn Mỹ, Pháp và Italy... quy định bán và sử dụng hàng nhái là bất hợp pháp.
Mặc dù rẻ hơn hàng thật nhưng hàng super fake lại đắt hơn hàng nhái thông thường rất nhiều lần. Giá của chiếc túi Hermès Birkin thật bắt đầu từ 10.000 USD, trong khi một chiếc super fake có thể có giá lên tới 2.000 USD, với những đường may đo tinh tế giống y hàng thật.
Đồ giả được sản xuất tinh vi hơn cả đồ thật, tràn lan và gây thiệt hại lớn cho ngành thời trang.
Ngày trước, việc tìm mua túi super fake đã khó, giờ càng khó hơn khi túi super fake cũng bị hàng nhái rẻ hơn gắn mác super fake để nâng giá. Đây được gọi là trò cười khi hàng giả cũng sợ bị giả.
Theo TikToker thời trang Charles Gross, để mua được túi super fake, người mua phải biết được thông tin liên hệ bên bán hàng "uy tín" hoặc từ người đã mua thành công hàng super fake giống thật nhất có thể.
"Điều đáng nói là hàng super fake cũng sản xuất theo đơn đặt hàng. Người bán gửi ảnh kiểm tra chất lượng suốt quá trình sản xuất, chuyên nghiệp không khác gì hàng thật", người này nói.
Theo Statista, ngành thời trang mất hơn 50 tỷ USD doanh thu tiềm năng vì hàng giả. Cả thương hiệu thiết kế và thị trường bên thứ ba đầu tư hàng triệu USD vào việc chống hàng giả, nhưng vấn đề này lan rộng đến mức không thể ngăn chặn.