Khi kết hôn, chúng tôi không có nhà, không có xe, thậm chí không đủ tiền để tổ chức tiệc cưới hoành tráng. Sau cưới, vợ chồng tôi cùng nhau mở quán nướng. Thời gian đầu rất vất vả, hai vợ chồng làm việc đến tận 2-3 giờ sáng mới được nghỉ, nhưng bù lại, thu nhập cao hơn so với làm công ăn lương. Sau 2 năm kiên trì, chúng tôi đã thuê được một mặt bằng và mở nhà hàng lớn hơn.
Vợ là người rất chịu khó, không bao giờ phàn nàn, than khổ than mệt lấy nửa lời. Cô ấy luôn tự tay làm mọi việc trong quán mà không tỏ vẻ mình là chủ. Ngay cả khi mang thai, cô ấy vẫn đến quán giúp đỡ, mặc dù bị ốm nghén nặng và không chịu nổi mùi dầu mỡ. Sau khi sinh con, vợ vẫn tiếp tục làm việc, vừa chăm con vừa phục vụ khách hàng. Nhờ đó, chúng tôi đã nhanh chóng mua được nhà và xe, giúp bố mẹ có cuộc sống tốt hơn.
Nhưng rồi khi đã có kinh tế ổn định, tôi lại phản bội vợ con, có người phụ nữ khác và bị vợ bắt quả tang. Dù tôi van xin thế nào, vợ vẫn nhất quyết đòi ly hôn. Nước mắt vợ lăn dài trên má, cô ấy nói:
- Tôi đã cho anh nhiều cơ hội, nhưng anh không thay đổi. Con anh bị bệnh, anh không quan tâm mà đi mua sắm, đi chơi với cô ta. Tôi cần anh để làm gì nữa?
Cuối cùng, sau 3 tháng cãi vã, chúng tôi ly hôn. Tài sản như nhà, xe và 600 triệu tiết kiệm đều thuộc về tôi, trong khi con cái và nhà hàng thuộc về cô ấy.
Khi biết tôi ngoại tình, cô ấy đã đòi ly hôn. (Ảnh minh họa)
Chỉ nửa tháng sau ly hôn, nhân tình tìm đến tôi và thông báo cô ấy đang mang thai, thậm chí là thai đôi. Chúng tôi nhanh chóng kết hôn. Biết rằng bạn bè và người thân chỉ trích tôi là kẻ bạc tình, nhưng tôi biết làm sao được chứ?
Tuy nhiên, sau khi tái hôn, tôi cảm thấy mọi thứ ngày càng tệ. Sau cưới không lâu, vợ bị sảy thai.
Về công việc, tôi nhanh chóng mở một nhà hàng mới, đầu tư hơn 1 tỷ đồng cho việc sửa chữa và sang nhượng, nhưng chỉ trong vòng nửa năm, tôi đã lỗ sạch. Thêm vào đó, vợ tiêu xài phung phí, luôn đòi mua sắm hàng hiệu.
Khi nhà hàng đóng cửa, cô ấy lại yêu cầu tôi mua một căn nhà mới, với lý do không muốn sống trong căn nhà mà tôi và vợ cũ từng ở. Nhìn số tiền trong túi mình ngày càng cạn, tôi buộc phải đi làm công ăn lương. Mỗi tháng tôi chỉ kiếm được 20 triệu, không đủ để đáp ứng nhu cầu của vợ nên chúng tôi thường xuyên cãi vã vì tiền.
2 năm trước, bố tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư, và gia đình nhanh chóng tiêu hết số tiền tiết kiệm. Tôi muốn bán nhà để có tiền chữa trị cho bố tiếp, nhưng vợ không đồng ý, thậm chí còn đề nghị tôi ngừng chữa bệnh cho bố. Lúc đó, tôi mới nhận ra bản chất thật sự của cô ấy. Trong mắt cô ấy chỉ có tiền, không có gia đình tôi, và cũng không có sự thấu hiểu hay hỗ trợ dành cho tôi.
Vì tiền lương của tôi không đủ để đáp ứng nhu cầu của vợ nên chúng tôi thường xuyên cãi vã vì tiền. (Ảnh minh họa)
Vào năm ngoái, khi bố trải qua ca phẫu thuật thứ 3, tôi nhận được cuộc gọi từ vợ cũ. Cô ấy muốn tôi đến dự sinh nhật của con trai và tôi đồng ý.
Khi gặp nhau, cô ấy hỏi thăm về tình hình của tôi, và tôi cũng chia sẻ thẳng thắn rằng bố đang nằm viện và không có tiền để điều trị. Điều bất ngờ là cô ấy đã chủ động đề nghị chi trả chi phí điều trị cho bố tôi, với lý do ông là ông nội của con trai. Tổng cộng tốn 1 tỷ đồng.
Hiện tình trạng sức khỏe của bố tôi đã ổn định, nhưng vẫn có nguy cơ tái phát. Sau khi xuất viện, bố khuyên tôi nên bỏ vợ hiện tại và tái hôn với vợ cũ, vì ông cho rằng người vợ cũ của tôi mới là người tốt.
Tôi cũng đang có ý định này vì vợ hiện tại đang nằng nặc đòi ly hôn. Tuy nhiên khi tôi nói với vợ cũ về chuyện ấy, bày tỏ mong muốn tái hợp thì cô ấy không đồng ý và đưa ra một điều kiện:
- Em không cần anh trả lại tiền cho em, cũng không muốn tái hôn với anh. Nhưng, em mong anh có thể đến thăm con trai mỗi tuần để con nhận được tình yêu thương đầy đủ từ bố. Em không muốn con trai hận bố nó vì sự vô tâm của anh.
Nghe những lời vợ cũ nói, tôi mất ngủ cả đêm. Tôi nhận ra rằng mình thật vô tâm, thiếu trách nhiệm. Tôi phải làm gì để nhận được sự tha thứ từ cô ấy đây?