Con trai và con dâu tôi ly hôn cách đây 2 năm. Khi đó chúng nó mới có chung với nhau một đứa con gái. Sức khỏe tôi yếu, con trai thì vụng về làm sao nuôi được con nhỏ, nên chúng tôi cũng không tranh giành quyền nuôi con. Mà con bé bám mẹ vô cùng, con dâu lại cương quyết phải nuôi con gái bằng được.
Hai năm qua, con trai tôi bận rộn công việc không có thời gian để ý đến vợ cũ con riêng. Tôi thì có chút lương hưu nên thi thoảng cũng gửi vài đồng cho cháu gái.
Hôm vừa rồi, đột nhiên con trai về nhà lúc đêm muộn, vào phòng tôi ủ rũ bảo nhớ vợ cũ và con gái quá, mà không biết làm thế nào. Nó không dám tìm gặp vợ cũ vì hai năm qua chẳng mấy khi liên lạc. Chắc là vợ cũ giận nó lắm. Hai năm ly hôn, nó mới nhận ra không ai bằng vợ cũ.
Hôm vừa rồi, đột nhiên con trai về nhà lúc đêm muộn, vào phòng tôi ủ rũ bảo nhớ vợ cũ và con gái quá. (Ảnh minh họa)
Nhìn con buồn bã muốn khóc mà tôi thương nó lắm. Nếu vợ chồng con cái nhà nó được quay về đoàn tụ bên nhau thì tốt quá. Chính vì vậy, hôm vừa rồi tôi đã tìm đến tận nơi gặp trực tiếp con dâu cũ nói chuyện, hi vọng có thể thuyết phục được nó giúp con trai mình. Nếu nó cũng có ý, tôi sẽ bảo con trai đến làm lành ngay.
Khi tôi đến nhà con dâu cũ thì vừa hay gặp nó đang tưới hoa ngoài sân. Nhìn thấy tôi, nó rất bất ngờ nhưng vẫn niềm nở mời vào. Cho đến khi vào trong, nhìn cảnh tượng ở bếp thì tôi không khỏi đờ đẫn cả người. Cháu gái tôi đang ở trong bếp với một người đàn ông lạ trẻ tuổi, anh chàng kia đứng nấu bếp. Hai người thân thiết trò chuyện rôm rả như thể bố con. Mà chẳng phải như thể gì nữa, cháu tôi gọi người đàn ông đó là bố rồi còn gì.
Thấy tôi cháu gái rất ngoan ngoãn tự giác chào hỏi. Sau đó nghe con dâu cũ giới thiệu tôi mới biết người đó chính là bạn trai của nó và 2 đứa cũng dự định sang năm kết hôn. Nghe đến đó mà tôi tái mặt. Vậy còn con trai tôi thì sao?
Còn nước còn tát, tôi gọi con dâu cũ ra nói chuyện riêng, bảo nó hãy nghĩ đến con gái. Không ai tốt với con bằng chính bố ruột. Anh chàng kia muốn lấy lòng bạn gái thì tỏ vẻ tốt lắm nhưng về sống chung lại sinh con thêm thì mới thấy được lòng người.
Còn nước còn tát, tôi gọi con dâu cũ ra nói chuyện riêng, bảo nó hãy nghĩ đến con gái. (Ảnh minh họa)
Ai ngờ con dâu cũ của tôi đáp lời thế này:
- Con không biết bố ruột tốt với con gái thế nào nhưng chồng cũ của con thì bỏ bê nó từ lúc con vẫn mang bầu. Anh ấy cả tháng đi làm chẳng mang được đồng nào về cho vợ con, đi sớm sớm về muộn, thường xuyên vắng nhà lại chơi bời mờ ám bên ngoài. Con ra đời cũng chẳng bao giờ bế ẵm, chăm bón, tình cảm không có vật chất cũng không thì chẳng hiểu bố đẻ tốt với con ở điểm nào?
Tương lai chẳng biết thế nào nhưng hiện tại này, anh ấy đối xử với con bé rất tốt, cũng yêu thương con thật lòng, không để ý đến hoàn cảnh đã ly hôn của con. Nhờ bà về nói với bố con bé là con thật lòng mong anh ấy có thể sống tốt. Bà với anh ấy cũng không cần lo lắng cho con bé đâu, con sẽ luôn biết thế nào là tốt nhất cho nó, không bao giờ vì tình yêu và một người đàn ông mà bỏ qua quyền lợi và hạnh phúc của con gái mình.
Con trai tôi thật sự đã đối xử với nó quá tệ bạc. Lúc tôi thuật lại lời của nó, con trai tôi cũng rất buồn nhưng chẳng biết làm thế nào. Lỗi lầm đã qua có sửa đổi thế nào cũng khó mà lấy lại được…