Được bố mẹ chồng tặng căn nhà khi sinh con trai, sau khi dọn vào ở, thấy thứ này mà tôi bất an

10 năm trôi qua, anh trai kế chưa bao giờ ép tôi trả lại số tiền này. Vậy mà bố dượng vừa qua đời, anh đã đòi nợ ngay.

Khoảng 20 năm trước, mẹ đưa tôi đi tái hôn. Bố dượng cũng có một người con trai, hơn tôi 5 tuổi, và giữa mẹ tôi và bố dượng không có con chung. Họ đối xử với hai anh em tôi đều như nhau, không thiên vị ai cả.

Có một điều khiến tôi ấn tượng sâu sắc. Khi tôi tốt nghiệp cấp 3, bố dượng đa mua cho tôi một chiếc máy tính và đặt trong phòng tôi. Điều này vừa là sự động viên vừa là sự thiên vị bố dượng dành cho tôi.

Anh trai kế rất đau lòng khi biết chuyện này nhưng không dám nói gì. Để bù đắp, mẹ tôi đã mua cho anh trai kế một chiếc xe máy để anh đi làm sẽ tiện lợi hơn.

Sự thiên vị chồng chéo này thực chất là suy nghĩ nhỏ bé của mẹ và bố dượng. Họ luôn cố gắng hết sức để chúng tôi gần gũi hơn trở thành một gia đình hoàn chỉnh.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi ở lại thành phố làm việc, đi làm thuê nên lương ba cọc ba đồng. Người anh kế cũng đi làm ăn xa. Tuy anh không học đại học nhưng có đầu óc nhanh nhạy, nên sau vài năm đi làm, anh đã tự mình kinh doanh và thu nhập rất tốt.

Chúng tôi sống cuộc sống của riêng mình, ngoài việc gặp nhau trong những ngày nghỉ lễ, thời gian còn lại chúng tôi rất ít liên lạc với nhau. Còn mẹ và bố dượng, họ vẫn sống với nhau ở quê.

Năm xưa, mẹ đã đưa tôi đi tái hôn. (Ảnh minh họa)

Năm xưa, mẹ đã đưa tôi đi tái hôn. (Ảnh minh họa)

Bố dượng của tôi qua đời cách đây không lâu vì tuổi già sức yếu. Sau đám tang của bố dượng, chúng tôi ngồi cùng nhau trong phòng khách, im lặng, một lúc lâu không biết phải nói gì. Cuối cùng, mẹ tôi đã phá vỡ bầu không khí yên ắng này:

- Sau này mẹ sẽ sống cùng Hưng (tên tôi). Mẹ năm nay cũng gần 70 tuổi rồi, sống một mình ở đây không thuận tiện, mẹ cũng không muốn làm phiền tới con quá nhiều.

Mẹ tôi nói với anh trai kế. Anh do dự rất lâu, không thể chấp nhận được sự ra đi của bố và dường như cũng không muốn mẹ tôi rời đi, bởi vì anh ấy nói:

- Mẹ ở đây thì có sao đâu, con sẽ thuê giúp việc chăm sóc mẹ được mà. Con cũng sẽ thường xuyên về thăm mẹ hơn. Nếu mẹ rời đi, sẽ không ai ở đây nữa.

Nhưng sau khi bàn bạc, mẹ vẫn quyết định cùng tôi rời đi.

Điều đáng ngạc nhiên là không lâu sau đám tang của bố dượng, anh trai kế lại nhắn tin đòi lại khoản 350 triệu mà tôi đã vay trước đó. Khi tôi kết hôn và mua nhà, mẹ tôi đã vay tiền của bố dượng vì tôi thiếu tiền.

Ban đầu bố dượng cho luôn tôi 100 triệu rồi, sau đó bố còn vay thêm 350 triệu từ anh trai kế mang cho tôi. Lúc đó, công việc kinh doanh của anh trai kế đang thuận lợi, kiếm được khá nhiều tiền nên anh bảo tôi không cần phải trả lại. Nhưng tôi vẫn coi số tiền đó như một khoản vay, hứa với anh rằng sau 3 - 5 năm sẽ trả lại hoặc sẽ xoay sở trả lại bất cứ khi nào anh cần.

10 năm trôi qua, anh trai kế chưa bao giờ ép tôi trả lại số tiền này. Còn tôi, nhiều lần chuyển cho anh 40 – 50 triệu để trừ nợ dần, nhưng lần nào anh cũng chuyển lại với lý do chúng tôi đều là một gia đình.

Nhưng bây giờ tang lễ của bố dượng vừa kết thúc, tôi vừa đưa mẹ về nhà mình ở thì không ngờ vào lúc này, anh trai kế lại đòi tiền.

Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là anh kế sợ sau này tôi không về quê nữa, tiền cũng không trả nên muốn đòi lại càng sớm càng tốt. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tôi cũng đồng ý vì tôi nợ anh mà. Tuy nhiên, tôi không nói chuyện này với mẹ vì sợ mẹ thất vọng.

Sau đó, tôi vét tiền tiết kiệm và vay mượn bạn bè thêm một khoản để đưa cho anh trai kế.

Tôi đã vét tiền tiết kiệm, vay thêm bạn bè để chuyển khoản, trả nợ cho anh trai kế. (Ảnh minh họa)

Tôi đã vét tiền tiết kiệm, vay thêm bạn bè để chuyển khoản, trả nợ cho anh trai kế. (Ảnh minh họa)

Sau khi chuyển tiền xong, tôi liền gọi cho anh kế kiểm tra tài khoản xem đã nhận được chưa. Anh cũng cảm ơn tôi và bảo tôi thường xuyên đưa mẹ về quê. Tôi đồng ý lấy lệ.

Sau khi cúp điện thoại, tôi thở dài một hơi. Cuối cùng thì khoản vay cũng đã được giải quyết. Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa kết thúc. Ngay sau khi chuyển khoản xong, anh kế đã gửi cho tôi một tin nhắn:

- Em ơi, anh xin lỗi. Anh không có ý ép em trả lại tiền. Gần đây công ty anh có nhiều chuyện xảy ra quá, anh cần một ít tiền để xoay sở.

Tôi chưa kịp trả lời thì anh đã gửi ngay tin nhắn thứ hai:

- Nhà của bố mẹ mãi là nhà của bố mẹ. Mặc dù trên giấy tờ nhà không ghi tên mẹ nhưng mẹ sở hữu một nửa căn nhà này. Anh sẽ không lấy cho mình. Em cũng nhớ nói với mẹ rằng đây vẫn mãi là nhà của chúng ta nhé.

Tôi bật khóc ngay tại chỗ, nước mắt giàn giụa. Anh trai kế chưa bao giờ vay tiền người nhà, dù khó khăn đến đâu anh luôn âm thầm chịu đựng và tìm cách khắc phục. Có lẽ bây giờ thực sự quá khó khăn nên anh mới phải mở miệng hỏi tiền tôi.

Về phần căn nhà, vì nó ở vị trí đắc địa nên dù bán hay cho thuê cũng sẽ có một khoản đáng kể. Ngôi nhà này là của bố dượng, nên tôi và mẹ chưa bao giờ mơ tưởng muốn một phần từ nó.

Mặc dù bố dượng không coi chúng tôi như người ngoài và cũng chưa bao giờ tính toán với chúng tôi, nhưng lần này anh trai kế đã chủ động nói ra chuyện này.

Sau này tôi hỏi anh trai kế đang gặp khó khăn gì và có cần tôi giúp đỡ không, anh vẫn từ chối, chỉ yêu cầu tôi chăm sóc mẹ thật tốt và quay về nhà thường xuyên để mọi người gặp gỡ nhau. Tôi thực sự cảm kích anh, nhưng không biết làm thế nào để giúp anh, chỉ có thể luôn trong tinh thần sẵn sàng giúp anh khi anh cần giúp đỡ.

Đi sửa máy lạnh cho khách sạn, tôi điếng người khi thấy vợ ở đó cùng người đàn ông khác