Cả Đạt và My đều khóc, giọt nước mắt của yêu thương xen lẫn xót xa. (Ảnh minh họa)
Kỷ niệm ngày cưới bao giờ cũng là một dịp vui vẻ và hạnh phúc của các cặp vợ chồng. Những món quà nhỏ tặng cho nhau để chúng ta thêm trân trọng đối phương và cố gắng gìn giữ sự ấm êm đang có. Vậy nhưng có món quà mà người trong cuộc muốn được tặng lại thật đặc biệt và xúc động, như câu chuyện của người vợ tên My (35 tuổi) dưới đây.
Món quà kỷ niệm ngày cưới kỳ lạ
"Tôi và chồng có 3 năm yêu nhau, 10 năm làm vợ chồng, vậy là chúng tôi bên nhau 13 năm rồi. Anh không phải người đàn ông hoàn hảo, chẳng đẹp trai hay giàu có nhưng suốt từng ấy thời gian, anh chưa bao giờ khiến tôi phải chịu tổn thương. Anh luôn biết quản lý tốt các mối quan hệ bên ngoài, về nhà thì chẳng nề hà giúp đỡ vợ việc nhà, rất quan tâm đến cảm xúc, tôn trọng ý kiến của tôi. Ai cũng nói tôi phải trúng số độc đắc mới cưới được anh, bản thân tôi cũng thấy như vậy", người vợ này chia sẻ.
Trong dịp kỷ niệm 10 năm ngày cưới mới đây, Đạt - chồng My đã hỏi vợ thích gì để anh mua tặng. Vậy mà cô lại cúi đầu im lặng một lúc lâu rồi đưa ra yêu cầu khiến anh sững người. "Anh có thể tặng cho em một lá đơn ly hôn không?", My đã nói như thế.
Đạt hiểu tại sao vợ lại đòi chồng tặng món quà "quái gở" như thế, khi mà hôn nhân của hai người vẫn đang hạnh phúc ấm êm. Anh quay mặt đi để gạt vội những giọt nước mắt không thể kìm nén. Rồi anh ôm chặt My vào lòng, khẳng định chắc nịch không thể đáp ứng được đòi hỏi đó của cô.
My kể: "Lúc ấy tôi cũng khóc, vòng tay ôm chặt chồng, vừa hạnh phúc nhưng cũng không khỏi thấy xót xa".
Hôn nhân 10 năm với "mặc cảm tội lỗi"
Sau đám cưới 1 năm mà My chưa mang thai, vợ chồng cô đi khám và thẫn thờ nhận kết quả cô khó có con. Tiếp đến là hành trình đầy mệt mỏi, tốn kém chạy chữa những mong có một đứa con để ẵm bồng của vợ chồng cô. Song mọi thứ đều chẳng có kết quả, thậm chí cả 2 lần thụ tinh ống nghiệm cũng thất bại.
My tâm sự: "Sau lần thụ tinh ống nghiệm thứ 2 thất bại, tôi đã đòi ly hôn vì cảm thấy vô vọng, tôi chẳng có cách nào sinh cho chồng những em bé khỏe mạnh, xinh xắn cả. Tôi cũng biết nhà chồng rất mong ngóng và ít nhiều gây áp lực với anh. Vậy nhưng đáp lại tất cả, chồng tôi kiên quyết xin bố mẹ ra ở riêng để tôi được thoải mái tâm lý. Anh không chấp nhận ly hôn".
Dù xúc động khi được chồng bảo vệ nhưng My vẫn không thôi mặc cảm tội lỗi. Cô cho rằng bản thân là gánh nặng của chồng. Vì cô mà anh không thể làm bố và phải trái ý bố mẹ, vì cô mà bao tiền nong làm lụng được cũng hết sạch vì chữa bệnh cho vợ. Do vậy, dù có một người chồng tốt, yêu thương vợ nhưng suốt những năm qua My thật sự chưa lúc nào thấy nhẹ lòng.
"Chỉ cần nhìn chồng nựng nịu một em bé nào đó là tôi lại chạnh lòng suy nghĩ, thấy gia đình người khác quấn quýt bên nhau là trong lòng cũng dâng đầy chua xót. Tôi muốn giải thoát cho chồng song không đủ dũng khí vì thực lòng tôi vẫn còn rất yêu anh", My nói.
Cho đến kịp kỷ niệm 10 năm ngày cưới, My mới hạ quyết tâm đưa ra lời đề nghị về món quà như vậy. Cô nghĩ hẳn Đạt đã đủ chán chường và mệt mỏi bên một cô vợ vô sinh, chỉ là anh chưa chủ động đưa đơn ly hôn mà thôi. Ai ngờ đâu câu trả lời My nhận được lại hoàn toàn trái ngược với những gì cô tưởng tượng.
"Niềm vui được làm bố không lớn bằng tình yêu anh dành cho em, em hãy luôn nhớ như vậy. Xung quanh chúng ta có rất nhiều cặp vợ chồng không có con nhưng họ vẫn sống hạnh phúc đến già đấy thôi. Về phần bố mẹ, vợ chồng em trai anh đã sinh được 3 đứa con nếp tẻ đủ cả, ông bà không hờn trách gì em đâu. Nếu em có người khác, cảm thấy ly hôn sẽ hạnh phúc hơn thì anh đồng ý, còn không đừng nghĩ tới chuyện đó nữa", Đạt thủ thỉ dặn dò vợ.
Cả Đạt và My đều khóc, giọt nước mắt của yêu thương xen lẫn xót xa. Lúc ấy My mới thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Đạt nói đúng, nếu cả hai người đều không thể rời xa được đối phương thì tại sao không gạt bỏ mọi ưu phiền để tận hưởng mọi thứ ở hiện tại cho trọn vẹn? Tương lai, nếu Đạt thay đổi ý định, cô sẽ chẳng chút oán thán, vẫn luôn trân trọng những gì tốt đẹp anh dành cho cô lúc này.