Muôn nỗi... tái hôn

Chồng cũ nhắn tin hỏi tôi: "Chúng ta làm lại từ đầu được không? Anh vẫn còn yêu em và anh hứa sẽ không bao giờ làm em buồn nữa". Tin nhắn khiến tôi nghĩ ngợi trằn trọc suốt đêm.

Muôn nỗi... tái hôn - 1

Tin nhắn của chồng cũ khiến tôi rất nghĩ ngợi (Ảnh minh họa: Sohu).

Gần một năm trước chúng tôi ly hôn sau hơn hai năm chung sống. Chúng tôi đã có những tháng ngày mật ngọt, vui vẻ hạnh phúc cho đến khi tôi phát hiện anh nhắn tin à ơi qua lại với một nhân viên mới ở công ty. Tất nhiên anh chối, nói chỉ trêu chọc cô bé chút cho vui thôi.

Vì không có bằng chứng gì rõ ràng nên tôi cũng không làm to chuyện. Nhưng kể từ đó tôi sinh ra thói quen luôn tìm mọi cách kiểm tra điện thoại của anh.

Một lần anh bắt gặp tôi đang dò mật khẩu điện thoại. Anh nói tôi không tin tưởng anh, không tôn trọng quyền riêng tư của anh. Tôi lại cho rằng việc anh liên tục thay đổi mật khẩu điện thoại và nổi giận khi tôi sờ vào điện thoại chứng tỏ anh "có tật giật mình".

Lời qua tiếng lại, anh đã tát tôi. Hành động này thực sự khiến tôi bị sốc. Anh vốn không phải là loại người vũ phu kiểu đó. Hoặc là anh giỏi che giấu, nay mới bộc lộ ra.

Sau cú tát đó, chúng tôi giận nhau. Anh bảo do tôi đã sai lại còn "lắm mồm", còn tôi dĩ nhiên không có gì để nói thêm nữa. Trong những ngày căng thẳng ngột ngạt ấy tự nhiên tôi nghĩ rằng cũng may chúng tôi chưa có con, ly hôn nhanh may ra còn kịp. Đúng thời điểm đó tôi lại nghe một vài thông tin đưa tới là bắt gặp anh chở cô nhân viên mới đi ăn trưa. Như có thêm lý do để làm động lực chia tay, tôi viết đơn ly hôn.

Chồng tôi lúc đó chắc đang cảm thấy vui thú với mối quan hệ mới nên níu kéo gượng gạo rồi đồng ý ký đơn. Cuộc hôn nhân kết thúc chóng vánh đến nỗi chính tôi là người chủ động mà cũng cảm thấy hụt hẫng đến không ngờ.

Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có chuyện, sau khi ly hôn vài tuần thì tôi phát hiện mình đã có thai. Vài tháng nay vì buồn chuyện gia đình mà tôi không để ý rằng mình không "thấy tháng". Trước tình huống trớ trêu này, tôi không biết nên vui hay nên buồn. Tôi đã từng rất mong được làm mẹ, nhưng không phải trong hoàn cảnh này. Thôi thì con đã đến, tôi không còn cách nào khác là cố gắng cho con cuộc sống tốt nhất trong khả năng của mình.

Một lần tôi tình cờ gặp lại chồng cũ. Thấy cái bụng của tôi lùm lùm sau làn váy mỏng, anh ấy rất ngạc nhiên. Chúng tôi vừa mới ly hôn không lâu mà bụng tôi đã rõ như vậy rồi, anh ấy đủ thông minh để nhận ra rằng mình là cha đứa bé, mặc dù anh ấy hỏi và tôi không thừa nhận.

Kể từ hôm đó, anh ấy luôn tìm cách để gặp tôi, nhắn tin gọi điện nhắc lại những chuyện cũ. Anh nói chúng tôi đã quá vội vàng và đó thực sự là một sai lầm. Anh hy vọng cả hai có thể hàn gắn để đón con chào đời, cho con cuộc sống đầy đủ hạnh phúc.

Anh siêng đến nhà tôi, mang theo cả sữa dành cho bà bầu, các loại vitamin và trái cây để tôi bồi bổ. Tôi nhận thấy anh có thành ý thật sự, cũng có chút cảm động. Dù sao thì chúng tôi cũng đã từng yêu nhau, đã từng chung sống hạnh phúc. Có lẽ cả anh và tôi đã quá vội vàng, với những chuyện đã xảy ra, thay vì tìm cách hàn gắn thì chúng tôi lại chọn cách nhanh hơn chính là đạp đổ nó đi. Ở đời, ai chẳng từng có những sai lầm. Trong hôn nhân, làm gì có cặp vợ chồng nào hoàn toàn bình yên không sóng gió. Nghĩ vậy, lòng tôi có chút lay động.

Tôi hỏi mẹ rằng tôi có nên tái hôn lại với chồng cũ hay không, ít nhất cũng là vì đứa trẻ sắp chào đời. Dạo này anh ấy có vẻ biết lỗi. Anh cũng quan tâm đến hai mẹ con tôi thật lòng. Và quan trọng hơn, tôi muốn con tôi được sinh ra trong gia đình có đủ cha mẹ. Những biểu hiện của anh thời gian qua mẹ tôi cũng nhìn thấy rồi. Tôi nghĩ bất cứ người mẹ nào cũng sẽ ủng hộ.

Nhưng suy nghĩ của mẹ lại không hề giống tôi. Sau khi nghe câu hỏi của tôi, mẹ nói:

- "Kết hôn là do con chọn, ly hôn cũng là do con chọn. Nếu giờ muốn tái hôn tất nhiên cũng là quyền của con, mẹ không vun vào, cũng không ngăn cản. Mẹ chỉ muốn nói với con rằng, không phải lúc nào một đứa trẻ sống trong gia đình đầy đủ mẹ cha cũng là hạnh phúc.

Quan trọng không phải là đầy đủ mẹ cha mà quan trọng là cha mẹ sống với nhau như thế nào, có thật yêu thương, có thật hạnh phúc. Con hãy nhớ lại lý do vì sao con và cậu ta ly hôn. Nếu cậu ta thật sự tốt như con nói thì cậu ta đã không trở thành chồng cũ của con".

Tôi vốn chỉ đang nghĩ về tương lai, dường như trong thoáng chốc đã quên hẳn quá khứ, quên lý do vì sao tôi và anh ấy chia tay. Là anh ấy ghẹo hoa vờn bướm, là anh ấy dùng bạo lực với tôi. Thậm chí khi tôi đề nghị ly hôn anh ấy còn chẳng thiết tha níu kéo. Nếu tôi không có thai thì liệu anh ấy có muốn quay trở lại? Anh ấy muốn hàn gắn vì đứa trẻ vậy thì chỗ đứng của tôi ở đâu?

Càng nghĩ tôi càng thông suốt vấn đề. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã tan vỡ, có thể do anh ấy sai, và tôi cũng không hoàn toàn đúng. Nhưng tôi không thể ngã hai lần ở cùng một cái hố được. Có lẽ mẹ tôi nói đúng, cái gì cũ, nghĩa là đã cũ rồi. Nếu anh ấy thật sự tốt, hẳn anh ấy đã không trở thành chồng cũ của tôi.

Sau khi tái hôn tôi mới biết chồng cũ tốt thế nào

"Trước đây khi ở bên chồng cũ, tôi luôn cảm thấy anh là người nhạt nhẽo, không hài hước, không biết quan tâm đến vợ. Tôi rất không hài lòng và thường đổ lỗi cho anh ấy trong nhiều chuyện.

Sống với nhau càng lâu, tôi càng cảm thấy chướng mắt, có thể nổi giận với chồng cũ bất cứ lúc nào, nhưng anh ấy cứ để tôi nói, không giận cũng không phản bác. Cách cư xử của anh càng khiến tôi điên hơn. Tôi nghĩ anh ấy thật máu lạnh.

Rồi tôi gặp người chồng hiện tại của mình. Anh khác hoàn toàn với chồng cũ của tôi. Anh ấy chu đáo và hài hước. Khi ở bên anh ấy, tôi có thể cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi đã chọn người đàn ông thứ hai.

Tôi cứ nghĩ mình sẽ sống rất hạnh phúc, nhưng ai ngờ rằng cuộc sống của tôi không còn tốt đẹp như trước.

Muôn nỗi... tái hôn - 2

Ngay cả khi đã chia tay, những gì cả hai đã đi qua vẫn sẽ còn trong ký ức của nhau. (Ảnh minh họa: Sohu)

Tôi tái hôn không lâu thì chồng mới lộ rõ bản chất cáu kỉnh, lười biếng, ăn chơi trác táng và qua lại với nhiều phụ nữ. Tôi cuối cùng mới hiểu chồng cũ tốt nhất, dù anh ấy không giỏi nói và hài hước, nhưng chưa bao giờ mất bình tĩnh với tôi, không thấy tôi phiền và luôn cố gắng hết sức để đáp ứng yêu cầu của tôi.

Giờ nói nhiều cũng vô ích, bởi tôi không thể quay đầu lại".

Rời bỏ một người phản bội, tôi thấy mình may mắn

"Tôi 35 tuổi rồi. Người ta nói hôn nhân không dễ dàng, có được thì nên trân trọng. Nhưng không phải loại người nào cũng đáng trân trọng, chẳng hạn như chồng cũ của tôi.

Khi ở bên chồng cũ, tôi tự hỏi mình đã làm những việc mà một người vợ nên làm, còn anh ta thì sao? Anh ta bồ bịch sau lưng tôi. Lần đầu tiên bị vợ phát hiện, anh ta còn bối rối, nhưng càng về sau càng chuyên nghiệp và vô cảm. Vì con, tôi lựa chọn tha thứ. Nhưng anh ta hành động liều lĩnh hơn và thách thức tôi hết lần này đến lần khác.

Tôi dù có rộng lượng đến đâu cũng không thể dung thứ cho một người đàn ông nhiều lần phản bội như vậy nên kiên quyết ly hôn.

Sau khi ly hôn, tôi sống một mình với các con. Ban đầu tôi không nghĩ đến chuyện tái hôn, bởi những gì chồng cũ làm khiến tôi không dám mở lòng đón nhận tình cảm nữa.

Nhân gian khó lường. Một số người làm bạn tổn thương, trong khi những người khác khiến bạn lấy lại sự tự tin. Năm thứ hai sau khi ly hôn, tôi gặp chồng hiện tại. Anh ấy rất dịu dàng. Bất kể nói hay làm gì, anh ấy luôn nghĩ cho người khác. Dần dần, khi hòa hợp với anh ấy, tôi trở nên vui vẻ, hay cười hơn.

Hai năm sau khi chúng tôi gặp nhau, khi anh ấy cầu hôn, tôi đã đồng ý.

Đã ba năm kể từ khi tôi ở bên chồng mới, cảm thấy rất hạnh phúc. Anh là người thắp lại trong tôi niềm hy vọng về cuộc sống, cho tôi biết hạnh phúc là như thế nào khi ở bên đúng người. Bây giờ, tôi không nhớ chồng cũ, chỉ thấy mình may mắn vì ngày đó đã chọn ly hôn".

Quá khứ tựa mây khói, không cần phải nhớ

"Tôi và chồng cũ ly hôn chủ yếu do tính cách của cả hai không hòa hợp. Chúng tôi đều có tính cách mạnh, chỉ cần điều gì mình cho là đúng, nhất định sẽ không bao giờ nhượng bộ chứ đừng nói đến việc thừa nhận sai lầm. Hôn nhân của chúng tôi vì thế luôn căng thẳng.

Sau khi ly hôn, tôi sống độc thân hơn một năm thì quen chồng hiện tại qua một người bạn. Anh ấy tính khí tốt, hiền lành nhường nhịn, bù trừ cho tính cách của tôi.

Sau khi kết hôn, không thể nói chúng tôi đã hạnh phúc thế nào. Tôi hiểu rằng không có cái gọi là hạnh phúc tuyệt đối trong hôn nhân, bản chất của hôn nhân là có những gập ghềnh trắc trở, nhưng tôi hài lòng với cuộc hôn nhân hiện tại.

Tôi không nghĩ nhiều về quá khứ, bởi con người nên sống ở hiện tại, quá khứ như mây khói mà thôi, không cần phải nhớ nhung. Nếu tôi nhớ chồng cũ thì tức là vô trách nhiệm với chồng hiện tại".