Tôi và chồng kết hôn sau 2 năm yêu nhau, tìm hiểu. Vẫn biết con người không có ai là hoàn hảo nhưng tôi thật sự hạnh phúc, mãn nguyện khi lấy được một người đàn ông chăm chỉ, giàu trách nhiệm và biết quan tâm người khác như anh.
Chồng tôi trước khi kết hôn đã dành dụm được 2 tỷ đồng sau gần chục năm đi làm. Anh tậu một căn chung cư xinh xắn để làm tổ ấm cho chúng tôi sau đám cưới. Anh chủ động đề nghị cho vợ đứng tên cùng nhưng tôi từ chối. Thiết nghĩ đó là tiền riêng của anh, tôi không có tư cách được nhận. Chỉ với tấm lòng đó của chồng thì tôi đã thấy thỏa mãn rồi.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra ấm cúng, vui vẻ trong sự chúc phúc của gia đình đôi bên cùng bạn bè, người quen. Sau khi tiệc cưới tàn, chúng tôi trở về căn nhà tân hôn để trải qua đêm đầu tiên chính thức là vợ chồng.
Anh chủ động đề nghị cho vợ đứng tên cùng nhưng tôi từ chối. (Ảnh minh họa)
Vì không sống chung với bố mẹ chồng nên qua đêm tân hôn sáng hôm sau tôi tỉnh dậy khá muộn. Chúng tôi đều được nghỉ làm vài hôm theo chế độ của công ty. Tôi cố ý dậy sớm hơn chồng, muốn chuẩn bị bữa sáng cho anh. Vậy nhưng khi tôi đẩy cửa bếp bước vào thì phải giật mình thấy trong đó có người.
Bóng dáng quen thuộc đến không thể thân thuộc hơn ấy khiến tôi ngơ ngẩn rồi bất giác bật khóc. Người ở trong bếp chính là mẹ đẻ tôi!
Bố tôi mất cách đây 14 năm, từ khi ấy tới nay mình mẹ bươn chải nuôi tôi khôn lớn. Ông bà lại chỉ sinh được một mình tôi là con. Trước đó mẹ tôi vẫn sống ở quê một mình, tuy nhiên sức khỏe bà ngày một kém đi. Ước mong của tôi luôn là kiếm thật nhiều tiền rồi đón mẹ lên thành phố phụng dưỡng. Kể cả mẹ không sống cùng hai vợ chồng thì tôi cũng sẽ mua cho bà một căn hộ xinh xắn sống gần các con. Tuy nhiên năng lực của tôi lại chưa giỏi giang được tới mức ấy.
Khi quyết định kết hôn, tôi vẫn lo lắng về mẹ không yên. Bà đã hết lòng động viên con gái, bảo rằng tuy tôi ở xa, bà dưới quê một mình nhưng xung quanh không thiếu họ hàng người quen, dặn tôi không cần phải quá bận lòng. Nhà là chồng mua, anh bỏ ra toàn bộ tiền, thiết nghĩ người sống chung với chúng tôi phải là bố mẹ chồng. Tôi chắc mẩm sẽ thật khó để chồng đồng ý đón mẹ vợ lên chung sống. Xưa nay có mấy khi bố mẹ vợ đến sống cùng với con rể đâu.
Trong thời gian qua, chồng đối xử với mẹ tôi rất lễ phép và tôn trọng. (Ảnh minh họa)
Vậy mà không thể ngờ được vào ngày đầu tiên trở thành vợ chồng, tôi lại được nhìn thấy mẹ đẻ trong bếp nhà mình. Thấy bà chuẩn bị bật bếp nổi lửa, tôi vội lao vào giành làm. Lúc ấy nghe bà kể lại mọi chuyện, tôi mới biết chính chồng đã lén gặp mẹ vợ và đưa ra đề nghị đón bà lên chăm sóc. Sở dĩ anh không nói với tôi vì muốn cho vợ bất ngờ. Thực ra khi tiệc cưới kết thúc, mẹ tôi không về quê mà được chồng sắp xếp cho về nhà nghỉ ngơi trước. Thời điểm hai đứa trở về nhà thì mẹ đã yên ổn nghỉ ngơi trong phòng dành riêng cho bà rồi. Chỉ có tôi là vẫn không hay biết gì cả.
“Bố mẹ là bố mẹ chung, bố mẹ anh sẽ không sống với các con đâu, ông bà muốn tự chăm nhau. Hơn nữa họ cũng khá có điều kiện chưa cần các con phải bận tâm. Tuy nhiên hoàn cảnh về phía nhà em thì khác, mình phải linh hoạt chứ chẳng ai quy định con rể không ở chung với bố mẹ vợ cả…”, chồng cười giải thích khiến tôi lặng người xúc động. Tuy tôi không nói ra nhưng anh hiểu hết những suy tư và nỗi lòng của vợ.
Đã mấy tháng trôi qua từ ngày đám cưới, hiện tại tôi vừa phát hiện mang bầu, niềm hạnh phúc không từ nào diễn tả được. Trong thời gian qua, chồng đối xử với mẹ tôi rất lễ phép và tôn trọng. Cuộc sống chung rất hài hòa êm ấm. Tôi thật sự cảm thấy mình quá may mắn khi lấy được người đàn ông như anh. Đời này tôi chẳng mong gì giàu sang phú quý, chỉ cần mọi thứ cứ bình yên như hiện tại đã đủ mãn nguyện lắm rồi.