Vợ chồng em cưới nhau được hơn 1 năm nay và vẫn chưa sinh con. Em thì quan niệm ít nhất phải sau 2 đến 3 năm chung sống, khi vợ chồng tìm ra được cách dung hòa với nhau, cuộc sống ổn định về cả tình cảm và vật chất thì lúc ấy mới sinh con.
Cách đây gần tháng, trên đường đi làm về muộn em chẳng may bị tai nạn giao thông. Vết thương không quá nghiêm trọng thế nhưng em cũng phải nằm viện điều trị và theo dõi cả tuần trời.
Cứ nghĩ trong thời điểm khó khăn, yếu ớt ấy, chồng sẽ yêu thương chăm sóc vợ hết mực. Các chị bảo lúc vui vẻ và khỏe mạnh thì ai chẳng ở bên nhau được. Quan trọng là khi ốm đau bệnh tật, thiếu thốn, thất bại mà không rời bỏ mới là đáng quý đúng không?
Vậy mà trong suốt một tuần em nằm viện ấy thì chồng chỉ ló mặt vào được đôi lần, mỗi lần khoảng 30 phút. Sau đó lại đi ngay với lý do công việc đang vô cùng bận rộn.
Cứ nghĩ trong thời điểm khó khăn, yếu ớt ấy, chồng sẽ yêu thương chăm sóc vợ hết mực. Ảnh minh họa
Mẹ đẻ em mất từ lâu, bố em đã tái hôn và sinh thêm con với mẹ kế. Mối quan hệ giữa em với bố và gia đình mới của ông thật sự không mấy thân thiết. Nói chung từ khi yêu và kết hôn với chồng thì anh gần như là người thân thiết và gần gũi nhất với em.
Vậy mà người đàn ông em nghĩ có thể cùng mình đi hết chặng đường đời, trong lúc em cần anh ấy nhất thì anh ấy lại đối xử với em như vậy. Khỏi phải nói em đau đớn, thất vọng thế nào. Em đã quyết định khi nào ra viện sẽ viết đơn ly hôn.
Nhưng ai ngờ sau khi em khỏe mạnh ra viện, chìa đơn ly hôn và bảo chồng ký thì anh ấy lại mỉm cười. Rồi chồng hỏi em một câu khiến em ngơ ngẩn.
- Sau một tuần nằm viện thì em thấy mẹ chồng là người thế nào?
Cách đó mấy tháng,vợ chồng em đón mẹ chồng từ quê lên sống cùng. Chồng em là con trai một, bố chồng cũng mất rồi. Đằng nào thì bà cũng sẽ lên sống cùng tụi em. Em đang lên kế hoạch sinh con nên chúng em quyết định đón bà lên luôn, ít nữa nhờ bà chăm con giúp.
Nhưng ở chung rồi mới thấy em với mẹ chồng thực sự không thể hòa hợp nổi. Suy nghĩ giữa hai thế hệ cách biệt rất nhiều, mẹ chồng em lại kỹ tính, xét nét, động một chút là mắng con dâu xơi xơi chẳng kiêng nể gì. Em làm gì bà cũng không hài lòng, chê bai từ những thứ nhỏ nhất như phơi quần áo. Thậm chí còn bắt em làm đi làm lại bằng được tới khi bà ưng ý mới thôi.
Cuộc sống với mẹ chồng ngột ngạt và khó chịu vô cùng, nếu không phải vì thương chồng và yêu anh thì em không thể nín nhịn được tới bây giờ. Một tuần nằm viện, chồng thờ ơ chẳng quan tâm, em đã nghĩ rằng cuộc hôn nhân này tính ra chẳng còn gì luyến tiếc nữa.
Giờ phút nghe chồng hỏi như vậy em mới sực tỉnh. Một tuần nằm viện chỉ có mẹ chồng chăm sóc em từng li từng tí. Bà nấu cơm ngày 3 bữa, đổi món liên tục lại toàn đồ ngon lành bổ dưỡng mang vào cho con dâu. Em bị đau, bà không ngần ngại thay rửa cho em chẳng khác gì con gái ruột. Chỉ cần em bảo thèm cái nọ cái kia thì lập tức bữa sau em sẽ được ăn. Đêm hôm bà cũng thức canh xem em có cần gì không, chứ chẳng dám ngủ say.
Dù cái tính quát mắng em của mẹ chồng vẫn không thay đổi nhưng em nhận ra những điều bà mắng mình cũng không hề sai. Là do em chưa tốt và còn nhiều thiếu sót.
Hiểu rõ mọi chuyện mà em rơm rớm nước mắt xúc động. Ảnh minh họa
Mẹ chồng ngoài miệng nói như vậy nhưng bà thật lòng coi em như người thân. Kể cả khi trước em chưa bị tai nạn, lúc nào về muộn cũng có cơm nóng canh ngọt sẵn sàng, nhà cửa sạch sẽ gọn gàng đâu ra đấy. Mẹ chồng ở nhà mắng em xơi xơi như vậy nhưng ra ngoài bà không bao giờ kể xấu con dâu, trái lại vẫn luôn miệng khen em.
Còn nhiều thứ lắm mà em không thể liệt kê ra được hết. Tóm lại nếu một tuần trong bệnh viện ấy không có mẹ chồng thì em thật sự không biết phải xoay xở ra sao.
Đến lúc này em đã hiểu chồng em cố tình thờ ơ với vợ để em nhận thấy được cái tốt của mẹ chồng. Từ đó thông cảm, thấu hiểu và yêu thương bà hơn.
Hiểu rõ mọi chuyện mà em muốn khóc vì xúc động. Chồng em thật sự tinh tế, tâm lý, cách giải quyết mâu thuẫn giữa vợ và mẹ cũng đặc biệt thông minh. Anh thực sự là chiếc cầu nối tuyệt vời giữa em và mẹ chồng.
Sau chuyện đó, mỗi lần nghe mẹ chồng mắng mình em không còn cảm thấy khó chịu và tức tối nữa. Trái lại luôn cố gắng sửa đổi và hoàn thiện bản thân. Vì em biết mẹ chồng cũng là muốn tốt cho mình. Tuy không còn gia đình làm chỗ dựa nhưng có được chồng và người chồng tốt như vậy, em thực sự đã tìm thấy gia đình thứ hai của mình.