Nếu là một người mẹ, mọi người sẽ xử lý thế nào trong tình huống này?
Chuyện là chị gái tôi định cư ở nước ngoài mấy năm nay, thời gian này rảnh rỗi nên chị ấy sắp xếp đưa con trai về nước chơi, thăm gia đình. Trước khi di chuyển về nhà bố mẹ ở dưới quê, chị đã thông báo trước cho vợ chồng tôi là sẽ ghé nhà chơi 2,3 hôm. Tôi vui vẻ đồng ý, tất bật dọn dẹp nhà cửa mấy hôm nay để chuẩn bị đón tiếp mẹ con chị.
Gia đình sum họp vui vẻ cho đến khi một tình huống xảy ra khiến cho cuộc vui chóng tàn, và cũng vì chuyện này mà tôi và chồng cãi nhau to. Tiệc tùng ăn uống no say, cả nhà chuẩn bị đi ngủ thì con trai chị gái, và con trai tôi, hai đứa bằng tuổi nhau bỗng tranh giành chiếc gối ôm.
Ảnh minh hoạ
Cháu trai khóc lóc, nhất quyết đòi bằng được chiếc gối ôm của con trai tôi vì thấy nó dễ thương, nhưng thằng bé thì không đồng ý vì từ trước đến nay con đã quen với thứ đồ “bất ly thân” này nên nếu không có chiếc gối ôm thân thuộc của mình thì con sẽ không ngủ được.
Trước tình huống này, tôi đã bình tĩnh và cố gắng trấn an cháu trai, mang đến cho đứa trẻ một chiếc gối ôm khác nhưng dĩ nhiên nó vẫn không chịu. Thấy con trai liên tục khóc thét, chị gái tôi xót ruột nên có lẽ đã không kìm chế được cảm xúc, thế là chị đã lớn tiếng với con trai tôi, nói rằng anh trai lâu ngày mới gặp mà sao không thể nhường cho anh.
Bất ngờ bị dì mắng, con trai tôi bắt đầu uất ức liền rơm rớm nước mắt. Chứng kiến toàn bộ sự việc, dù chồng tôi không nói gì nhưng mặt anh đã đỏ bừng. Là người ở giữa, tôi thực sự vô cùng khó xử. Cuối cùng sau một hồi cố gắng an ủi con trai, hứa sẽ bù đắp cho con thì thằng bé cũng chịu nhường gối ôm cho người anh họ.
Sự việc tạm thời được giải quyết trong êm xuôi, thế nhưng đêm hôm đó, tôi và chồng đã cãi nhau trong phòng ngủ suốt cả đêm. Chồng cực kỳ tức giận trước thái độ của chị gái tôi, cho rằng chị ấy cưng chiều con quá đáng, con đòi là bằng mọi cách phải đáp ứng cho nó mà mặc kệ cảm xúc của cháu trai.
Ảnh minh hoạ
Tôi hiểu cho tâm trạng của anh, anh xót con thì tôi cũng vậy nhưng vì không muốn mọi chuyện dần trở nên khó giải quyết, tôi đành phải thuận theo ý mẹ con chị gái. Tôi cũng không hiểu vì sao chị mình lại dạy con như thế, hay do văn hoá ở nước ngoài là vậy. Nhưng vợ chồng tôi chưa bao giờ cưng chiều con vô tội vạ, muốn gì được nấy, không được thì mè nheo, khóc lóc giống như thế.
Tôi sẽ không đánh giá ai đúng ai sai, vì mỗi người sẽ có cách giáo dục con khác nhau. Cưng chiều cũng là vì thương con. Nhưng cũng là một người mẹ, tôi sẽ chọn cưng chiều con có giới hạn, chứ không như chị gái mình. Tôi hy vọng, tôi đang dạy con đúng cách...
Tâm sự từ độc giả phuongtran…@gmail.com
Trên thực tế, tình huống trẻ nhõng nhẽo, đòi hỏi một món đồ gì đó không phải của mình nhưng ba mẹ lại ngay lập tức đáp ứng nhu cầu của bé sẽ đem lại tác dụng không tốt trong hành trình dạy con. Trẻ theo đó sẽ hiểu rằng dù là món đồ của mình hay của người khác mà mình muốn thì nó vẫn sẽ là của mình, chỉ cần mình khóc, đòi hỏi và nhờ bố mẹ là có thể giải quyết được tất cả mọi việc. Lâu dần, nếu cha mẹ hình thành cách hành xử sai lầm này sẽ dễ khiến trẻ hình thành tính cách độc đoán và hiếu thắng mọi thứ.
Do đó, khi cha mẹ rơi vào những trường hợp tương tự, khi con đòi món đồ gì đó hay xảy ra xô xát với bạn vì đồ chơi, cha mẹ nên hành xử theo những gợi ý sau:
- Bình tĩnh phân tích
Trước hết, bố mẹ cần bình tĩnh và không để cảm xúc chi phối mình. Sau đó quan sát sự tương tác giữa con mình với những trẻ khác, để hiểu nguyên nhân khiến con bị giật đồ chơi.
Khi bố mẹ hiểu được nguyên nhân mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn. Hãy phân tích tình huống cụ thể, xem liệu vấn đề này có thể được giải quyết thông qua giao tiếp hay không.
Bằng cách giữ bình tĩnh trong tình huống xung đột, bố mẹ truyền đạt cho con thông điệp về cách xử lý xung đột một cách tỉnh táo và lịch sự. Trẻ cũng không sợ hãi, căng thẳng mà sẽ tin tưởng để bố mẹ giúp đỡ và hỗ trợ.
Như đã nói, việc bố mẹ bình tĩnh và phân tích tình huống cẩn thận sẽ hiểu rõ hơn về nguyên nhân, để xử lý vấn đề một cách khách quan. Bố mẹ có thể nhận ra liệu việc giành lấy đồ chơi có phải là hành vi cố ý hay chỉ là sự tò mò, không hiểu biết từ phía bạn của con. Việc phân tích cẩn thận sẽ giúp bố mẹ đưa ra quyết định hợp lý để giải quyết vấn đề.
Đồng thời, đây cũng là cơ hội để bố mẹ giải thích cho con về tầm quan trọng của chia sẻ, tôn trọng, đồng cảm, cùng với việc hướng dẫn trẻ cách giao tiếp tốt hơn với bàng cùng trang lứa.
- Trao đổi với phụ huynh khác
Sau khi hiểu rõ tình hình cụ thể, bố mẹ nên liên lạc với bố mẹ của đối phương để giải quyết vấn đề một cách hòa bình, xây dựng sự hiểu biết chung. Trong quá trình này, quan trọng là nên tránh làm trẻ cảm thấy xấu hổ hoặc khó chịu, thay vào đó nên tạo ra không gian mở để thảo luận với tình thế tích cực.
Khi tiếp xúc phụ huynh khác, có thể giải thích tình huống mà đồ chơi của con đã bị cướp, mô tả một cách khách quan và không phê phán. Bố mẹ cũng có thể chia sẻ suy nghĩ, quan điểm và cảm xúc của mình về vấn đề này. Qua việc truyền đạt thông tin một cách tỉnh táo, hy vọng rằng phụ huynh đối phương sẽ hiểu được tình huống và cùng tìm kiếm một giải pháp hợp tác.
Tuy nhiên, nếu phụ huynh đối phương không hợp tác hoặc không đồng ý thảo luận vấn đề này, bố mẹ nên thực hiện các biện pháp khác. Có thể nhờ sự can thiệp của giáo viên, người trông trẻ hoặc nhân viên trường học để hỗ trợ.
Đối với những tình huống nghiêm trọng hơn hoặc không thể giải quyết bằng các phương pháp trên, bố mẹ có thể liên hệ với nhà trường hoặc các chuyên gia tâm lý để nhận được sự hỗ trợ thêm.
Trong mọi tình huống, quan trọng nhất là đặt lợi ích và trải nghiệm phát triển của trẻ lên hàng đầu, tìm kiếm giải pháp xây dựng và công bằng, để giúp trẻ vượt qua xung đột tốt.
- Để trẻ tự giải quyết
Nếu phụ huynh đối phương kia không hợp tác hoặc không thể liên lạc, bố mẹ có thể hướng dẫn trẻ tự giải quyết vấn đề. Hãy khuyến khích trẻ tự lấy đồ chơi, dạy trẻ cách giao tiếp và thương lượng với bạn của mình. Đồng thời, giúp trẻ hiểu rõ về quyền của mình, cách bày tỏ ý kiến, cảm xúc một cách lịch sự và tử tế.
Thông qua việc hướng dẫn trẻ tự giải quyết vấn đề, có thể nuôi dưỡng ý thức tự chủ và kỹ năng xã hội của trẻ. Hoặc khuyến khích trẻ tìm kiếm giải pháp hợp tác, như chia sẻ đồ chơi, hay tìm cách chơi cùng nhau. Nếu trẻ gặp khó khăn trong việc tự mình xử lý, bố mẹ có thể đứng bên cạnh, giúp đỡ và hỗ trợ trẻ trong quá trình giải quyết xung đột.
Đồng thời, trong quá trình này, bố mẹ cũng nên đặt sự an toàn và trải nghiệm phát triển của trẻ lên hàng đầu. Hãy giám sát tình huống, đảm bảo rằng trẻ không gặp nguy hiểm, hay bị tổn thương, tạo ra một môi trường an toàn giúp trẻ phát triển toàn diện.
- Hành động nếu cần thiết
Khi đồ chơi của trẻ thường xuyên bị cướp hoặc hành vi của bên khác gây tổn hại đến trẻ, bố mẹ cần thực hiện các biện pháp cần thiết để bảo vệ trẻ và giải quyết vấn đề một cách hiệu quả.
Trong trường hợp này, bố mẹ có thể tìm kiếm sự trợ giúp từ các tổ chức cộng đồng địa phương, cơ quan có thẩm quyền hoặc thậm chí sử dụng biện pháp pháp lý nếu cần. Tuy nhiên, điều quan trọng vẫn là bố mẹ giữ được bình tĩnh, không để cảm xúc chi phối quyết định của mình.
Việc trẻ em bị cướp đồ chơi là một vấn đề phổ biến, để giải quyết hợp lý bố mẹ nên cố gắng tránh làm trẻ cảm thấy xấu hổ, khuyến khích trẻ học cách giao tiếp và giải quyết vấn đề.