Tôi là người khá lận đận tình duyên. Ở tuổi 33 như tôi, người ta đã yên bề gia thất cả rồi, còn hôn nhân của tôi lại đứng trên bờ vực đổ vỡ. Nguyên nhân lại là vấn đề mà tôi chưa từng ngờ tới.
8 năm trước, tôi chia tay mối tình đầu thời sinh viên. Ngày ấy còn trẻ, chỉ biết đi theo tiếng gọi của tình yêu nên tôi trót yêu phải một người chơi bời, không có chí hướng. Đã vậy, anh ta còn không chung thuỷ. Suốt 5 năm yêu nhau, anh ta phản bội tôi không biết bao nhiêu lần. Tôi cứ tha thứ rồi mọi chuyện lại đâu vào đấy. Cuối cùng, anh ta bỏ tôi để đi theo một cô gái có gia thế giàu có.
Những tưởng sau cuộc tình ấy, tôi sẽ chấm dứt được người đàn ông bội bạc. Thế nhưng 2 tháng sau chia tay, tôi thấy người cứ nôn nao khó chịu. Đi khám thì bác sĩ nói đã có bầu được 4 tháng rồi. Buồn hơn nữa là khi thông báo, người yêu cũ chỉ gửi cho tôi 2 triệu rồi nói tự giải quyết. Chúng tôi đã chia tay, anh ta không muốn dính dáng đến tôi hay đứa bé nữa. Tôi biết, cho dù mình cố níu kéo thì người yêu cũ cũng không quay về. Mà kể cả chúng tôi làm lại từ đầu thì con người ấy cũng không thay đổi được.
Buồn hơn nữa là khi thông báo, người yêu cũ chỉ gửi cho tôi 2 triệu rồi nói tự giải quyết. (Ảnh minh họa)
Về đứa con, tôi khó xử vô cùng. Bỏ thì thương con mà giữ thì mình khổ. Tôi mới ra trường chưa được bao lâu. Tôi không muốn vì đứa con mà mình bị ảnh hưởng. May mắn khi nghe tôi tâm sự, chị gái liền khuyên can:
"Đừng bỏ nó mà tội. Cứ sinh ra, sau đó để anh chị nhận làm con. Em còn tương lai phía trước, không thể nào vì chuyện này mà lỡ dở việc trăm năm được".
Ngay sau đó, chúng tôi đã về bàn bạc với bố mẹ. Biết là con gái trót dại nhưng sự đã rồi, bố mẹ tôi đành đồng ý. Thế là suốt mấy tháng sau, tôi không về quê mà đến nhà chị gái sống. Cho đến khi sinh con và làm thủ tục cho chị nhận nuôi xong, tôi mới trở về. Thành ra việc tôi từng sinh con, ngoài nội bộ gia đình thì chẳng có ai hay biết.
Về phía chị tôi, vì gia đình có điều kiện nên khi nhận con, chị đưa cho tôi 600 triệu và bảo giữ lấy để phòng thân. Dù sao thì tôi cũng đã tặng chị một đứa bé xinh đẹp và kháu khỉnh. Chuyện trôi qua cũng vài năm rồi, mặc dù khá xót xa khi nghe con đẻ gọi mình là dì nhưng tôi vẫn biết ơn vì chị gái luôn dành trọn tình thương cho con.
Đến thời điểm hiện tại, tôi đã lập gia đình được 3 năm. Chồng tôi là người đàn ông tốt, kiếm được tiền và rất yêu vợ. Ngay sau khi kết hôn, chúng tôi đã lên kế hoạch sinh em bé. Nhưng người tính chẳng bằng trời tính, thả suốt một thời gian dài mà không có tin vui, tôi quyết định đi khám. Tưởng mình chỉ thiếu hụt nội tiết thôi, không ngờ bác sĩ thông báo tôi bị suy buồng trứng sớm, bây giờ muốn mang thai gần như là không thể.
Chị bảo mấy năm nay đã xem con bé như con đẻ, hai bên cũng thỏa thuận với nhau cả rồi, tôi không thể tráo trở như thế. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cầm kết quả ấy mà không dám nói cho chồng. Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi gọi cho chị gái và muốn chị trả con. Chỉ cần chị ấy gật đầu, tôi sẽ kể hết mọi chuyện cho chồng và mong anh yêu thương con tôi như con ruột. Nhưng chị tôi không đồng ý mọi người ạ, chị bảo mấy năm nay đã xem con bé như con đẻ, hai bên cũng thỏa thuận với nhau cả rồi, tôi không thể tráo trở như thế. Chưa kể bây giờ nếu nói ra, con bé có thể sẽ ảnh hưởng tâm lý vì chuyện này quá đường đột.
Trời ạ, nếu tôi còn khả năng sinh con thì chẳng bao giờ đòi lại. Chị em ruột với nhau, chị tôi phải hiểu điều đó chứ. Bây giờ tôi rối trí quá, muốn đón con về nhưng chẳng biết phải làm thế nào. Mọi người ơi, nếu tôi kiện thì có khả năng đòi được con không?