Người yêu cũ từng bỏ rơi tôi khi hai đứa đi khám sức khỏe sinh sản tiền hôn nhân và phát hiện tôi bị vô sinh. Sau đó tôi cũng khép mình chẳng dám làm quen, yêu đương với ai. Mãi sau bố mẹ sốt ruột, nhờ người làm mối cho chồng tôi bây giờ.
Thời điểm gặp nhau, tôi đã nói rõ bản thân có bệnh như thế, để anh ấy quyết định. Ai ngờ chồng tôi dường như còn vui mừng hơn, lập tức đòi làm đám cưới ngay lập tức. Anh bảo đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, sẽ không bao giờ ruồng rẫy tôi vì chuyện con cái. Anh còn động viên tôi đừng suy nghĩ nhiều, khoa học bây giờ rất hiện đại. Kể cả không sinh được con cũng chẳng sao hết, đầy cặp vợ chồng vẫn sống hạnh phúc bên nhau mà không sinh con đấy thôi.
Nghe chồng nói mà tôi ngỡ mình đang nằm mơ. Tôi phải may mắn cỡ nào mới tìm được người đàn ông yêu thương mình chân thành, sẵn sàng bỏ qua khuyết điểm của tôi như vậy? Bố mẹ tôi biết vậy thì mừng lắm, vậy nhưng lại là bố mẹ chồng cũng không hề phản đối. Vậy là đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được tổ chức.
Nghe chồng nói mà tôi ngỡ mình đang nằm mơ. (Ảnh minh họa)
3 năm qua, tôi vẫn mong ngóng có thể sinh cho anh một đứa con. Phần vì tôi rất khao khát được làm mẹ, phần nữa cũng muốn có đứa con ràng buộc giữa hai vợ chồng. Vậy nhưng tôi vẫn không thể mang thai.
Tôi rất sốt ruột, tìm đủ mọi cách chạy chữa hi vọng có bầu, vậy nhưng chồng tôi khá thờ ơ. Anh luôn động viên vợ không cần phải cảm thấy áp lực, hãy để con đến thật tự nhiên. Song tôi lại nhận ra anh ấy dường như không có chút cố gắng nào, nói đúng hơn là chẳng thiết tha có con với tôi thì phải? Tại sao lại như vậy? Có lẽ tôi nghĩ sai bởi ai chẳng muốn mình được lên chức, bố mẹ chồng cũng phải mong ngóng có cháu bế chứ?
Vậy là trong suốt 3 năm qua, một mình tôi tự bỏ thời gian, tiền bạc và công sức để chạy chữa căn bệnh vô sinh của mình. Cũng đúng thôi, tôi là người có khuyết điểm còn anh khỏe mạnh bình thường, anh chịu lấy tôi đã là tốt lắm rồi.
Vào một ngày không báo trước, nhìn chiếc que thử thai 2 vạch đỏ cho trên tay mà tôi run rẩy không tin vào mắt mình. Tôi đã có thai thật rồi, vào lúc bản thân không ngờ tới, sau bao nỗ lực và cố gắng không ngừng nghỉ. Chẳng từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc của tôi khi đó. Và người đầu tiên tôi muốn thông báo chính là chồng mình.
Câu nói không có chút gì vui mừng mà tràn ngập sự trách móc và khó hiểu, như thể anh lấy tôi vì bị vô sinh. Còn hiện tại tôi mang thai nghĩa là trái với kỳ vọng khiến anh phải thất vọng.
Tới lúc này thì tôi đã hiểu chồng đang có một bí mật gì đó giấu giếm mình. Để moi được bí mật đó, tôi đành xuống nước giả vờ rằng nếu anh kể hết mọi chuyện, tôi sẽ làm theo mọi điều anh muốn vì tôi yêu anh vô cùng. Và anh ta đã mắc bẫy. Hóa ra khi trước chồng tôi từng có một đời vợ nhưng chị ấy mất rồi, trong một lần đi tìm chồng giữa đêm khuya. Mà khi ấy anh ta đang hú hí bên người tình.
Chuyện xảy ra, anh ta trở thành nhân tố gián tiếp gây nên tai nạn cho vợ. Anh ta có tình cảm thật lòng với vợ, cô người tình kia là vui chơi qua đường nên anh ta rất hối hận. Trong lúc nguy kịch, vợ anh ta bắt chồng phải hứa hẹn cho dù sau này có lấy ai thì cũng không được sinh thêm con để dồn mọi tâm sức nuôi dạy hai đứa con của họ. Và anh ta đã đồng ý với điều kiện đó.
Hóa ra tôi bị vô sinh lại vừa hay trùng khớp với mong ước của chồng. (Ảnh minh họa)
Hai đứa con riêng của chồng tôi hiện tại ông bà ngoại chúng chăm sóc vì họ không yên tâm để chồng tôi nuôi nấng. Phần cũng bởi vì trách hận con rể và bên thông gia. Chồng tôi và nhà chồng chẳng dám phản đối, hàng tháng chu cấp tiền nong và sang thăm cháu mà thôi.
Nhà chồng tôi giấu kín như bưng chuyện đó, dặn tất cả anh em họ hàng không ai được tiết lộ ra ngoài. Sau khi người phụ nữ đó qua đời, nhà chồng cũng chuyển đến khu vực khác ở, hàng xóm láng giềng toàn người mới. Bản thân chồng tôi vì sợ hãi những lời đàm tiếu mà chuyển công việc, cắt đứt với những ai biết chuyện quá khứ của anh ta. Nên suốt 3 năm làm vợ, tôi mới không hay biết gì. Chồng nói dối mất giấy tờ không thể đăng ký kết hôn, tôi chẳng chút nghi ngờ, còn nghĩ bụng chỉ cần tình cảm là đủ.
Hóa ra tôi bị vô sinh lại vừa hay trùng khớp với mong ước của chồng. Hóa ra hàng tháng chồng tôi vẫn gửi phần lớn tiền lương về cho bố mẹ vợ cũ, mỗi khi sang thăm các con sẽ nói dối là đi công tác, tôi tin tưởng và yêu chồng nên chẳng bao giờ đặt nghi vấn.
Bây giờ chồng tôi không nói thẳng chuyện bỏ thai nhưng tỏ vẻ khó chịu không hề hoan nghênh đứa bé. Tôi có nên ly hôn hay cố gắng giành lấy trái tim của chồng để con tôi có bố?