Tôi và anh quen biết trong một buổi hòa nhạc. Tôi được người bạn gửi vé mời, anh cũng vậy. Cả hai có cảm hứng chung từ đêm nhạc phòng trà nên nói chuyện rất phù hợp. Ngay buổi gặp đầu tiên cả hai đã nói chuyện rất vui vẻ, thoải mái. Lâu lâu gặp được người nói chuyện tâm đầu ý hợp như vậy nên tôi cảm thấy ấn tượng mạnh về anh.
Vậy nên khi anh chủ động xin số điện thoại để sau này tiện thì mời đi cà phê, rủ đi nghe nhạc, tôi đồng ý lập tức. Từ hôm đó, mỗi ngày chúng tôi đều nói chuyện trên mạng, kể cho nhau nghe những sở thích của mình. Sau buổi nghe nhạc đầu tiên, chúng tôi thường xuyên có những buổi tối như thế. Ban đầu là đi cùng bạn bè, sau dần chỉ còn hai người. Tình cảm cũng lớn dần lên từ những buổi hẹn hò đó.
Đến ngày gặp anh, tôi đã tin anh chính là người đàn ông tôi có thể gửi gắm cả cuộc đời. Tôi đưa anh về ra mắt gia đình, bố mẹ rất ưng ý. (Ảnh minh họa)
Sau hơn 3 tháng, anh chính thức nói thích tôi. Biết anh là người độc thân, tôi đồng ý nhận lời làm người yêu anh. Anh hay đưa tôi đến các quán ăn bình dân khiến tôi có cảm giác vô cùng gần gũi. Anh kể về gia đình mình, về công việc của bố mẹ anh. Trước khi quen anh, tôi có khá nhiều người theo đuổi. So với bạn bè, tôi cũng là một cô tiểu thư xinh đẹp, gia đình khá giả. Nhiều năm không yêu đương bởi tôi luôn muốn tìm được người đàn ông thực sự hiểu và yêu thương mình.
Đến ngày gặp anh, tôi đã tin anh chính là người đàn ông tôi có thể gửi gắm cả cuộc đời. Tôi đưa anh về ra mắt gia đình, bố mẹ rất ưng ý. Anh không chỉ là người khéo ăn nói còn rất chăm chỉ, việc gì cũng biết làm. So với sự vụng về của con gái, bố mẹ càng yên tâm.
Hơn 2 năm yêu, tôi nói anh đưa tôi về gia đình ra mắt nhưng anh hay tìm lý do để thoái thác. Lần đó tôi giận vì nghĩ anh không muốn cưới mình, anh liền đưa tôi về gặp bố mẹ. Điều khiến tôi bất ngờ chính là căn biệt thự nguy nga của gia đình anh. Bố mẹ anh nhìn có vẻ chân chất nhưng lại sống trong căn biệt thự rộng như vậy khiến tôi có chút ngạc nhiên. Hỏi ra mới biết, họ làm ăn buôn bán nên mới giàu lên mấy năm nay, trước bố mẹ anh làm công nhân cũng rất vất vả.
Gia đình anh giàu có, anh lại yêu tôi, khiến tôi vô cùng yên tâm. Sau ngày ra mắt 2 tháng, chúng tôi quyết định về chung một nhà. Ngày dạm ngõ, tôi bất ngờ khi anh lại đưa tôi về một căn nhà cấp 4 đơn sơ. Bố mẹ tôi cũng khá là hoang mang vì con gái luôn nói nhà trai rất có điều kiện. Tôi có hỏi anh về chuyện đó thì anh nói gia đình anh làm ăn thua lỗ nên bố mẹ đã bán căn biệt thự đó hơn 1 tháng trước và mới chuyển về căn nhà cũ ngày xưa.
Dù lý do anh đưa ra có vẻ thuyết phục nhưng tôi vẫn không tin cho lắm. Tôi bắt đầu tìm hiểu và biết được anh chẳng có căn biệt thự nào. Vì muốn cưới tôi nên anh đã thuê căn nhà đó để tôi nghĩ anh giàu có. Anh xấu hổ vì bố mẹ chỉ có căn nhà cấp 4 và sợ tôi sẽ chẳng đồng ý lấy anh.
Tôi yêu anh, không phải thất vọng vì anh nghèo mà thất vọng vì cách anh làm với tôi. Tại sao anh lại coi thường tình cảm của tôi như vậy, không lẽ anh nghĩ tôi là kẻ hám tiền? (Ảnh minh họa)
Sự việc bại lộ, chính anh cũng thừa nhận kế hoạch của mình nhưng anh nói vì sợ tôi chê anh nghèo nên mới làm vậy. Tôi rất buồn vì cách làm của anh. Không chỉ bố mẹ tôi mà ngay cả tôi cũng cảm thấy bị anh lừa dối. Mới dạm ngõ nên tôi hoàn toàn có thể hủy hôn nhưng nếu tôi làm vậy, danh tiếng cũng bị ảnh hưởng nhiều.
Tôi yêu anh, không phải thất vọng vì anh nghèo mà thất vọng vì cách anh làm với tôi. Tại sao anh lại coi thường tình cảm của tôi như vậy, không lẽ anh nghĩ tôi là kẻ hám tiền? Ngay từ đầu anh đã dựng lên màn kịch ấy thì cuộc hôn nhân của tôi và anh liệu có phải là cuộc hôn nhân chân chính?
Tôi buồn vô cùng, chỉ nghĩ đến chuyện hủy hôn. Dù anh khóc lóc cầu xin tôi tha thứ nhưng tất cả những gì xảy ra khiến tôi không thể nào yên tâm về con người anh, không thể yên tâm anh thật lòng yêu mình. Tôi thực sự không biết nên làm thế nào bây giờ.