“Cuộc đời vốn thật trớ trêu, có người tốn không biết bao nhiêu của cải mong tìm được 1 đứa con mà mãi không có. Còn mình thì có nhưng chẳng giữ được, lại không chỉ 1 mà là 3”. Đó chỉ là một trong số rất nhiều những tâm sự ngổn ngang, bất lực của vợ chồng anh Gia Dương (32 tuổi, hiện đang sống tại Hà Tĩnh) khi đứng trước khoa Trung tâm kế hoạch hóa gia đình của bệnh viện Phụ sản Trung ương.
Vợ anh Dương trước đó đã qua 1 lần sinh mổ, lại phát hiện mang bầu thai 3, đối mặt với rất nhiều nguy cơ rủi ro về tính mạng nên nhận được lời khuyên nên bỏ thai từ bác sĩ. Thế nhưng, một bước ngoặt đến và khiến hai vợ chồng anh quyết định cược với số phận, quyết giữ lại thai để đi đến cùng. Thật may, trong “ván cờ” ấy, vợ chồng anh đã giành phần thắng.
3 thiên thần nhỏ nay đã tròn 1 tuổi, là thành quả sau hành trình dài nỗ lực của bố mẹ.
Bất ngờ phát hiện mang thai 3, kéo theo hi vọng và tuyệt vọng
Anh Dương kể lại: “Cuối 2018, mình đi làm về thấy vợ thông báo tin có bầu lần 2. Mình sung sướng, thu xếp đưa vợ đi siêu âm. Lần ấy thai chưa vào tổ, nhìn chưa rõ, nhưng mình vẫn cứ có linh tính và mong muốn trong đầu rằng kể mà vợ mang thai đôi thì tuyệt. Nào ngờ 2 tuần sau đi siêu âm, bác sĩ phán: “Hình như là 1 đôi em ạ. Nhưng mà nằm gần nhau quá, bác sợ bị dính vào nhau”. Và bác sĩ hẹn tuần sau khám lại. Vậy là mình chưa kịp sung sướng vì điều mong mỏi đã xảy ra thì lại rơi vào lo lắng”.
Hai vợ chồng anh Dương về nhà. Chị khóc, anh động viên, an ủi. Bất ngờ thay, khi đi siêu âm ở 2 nơi khác nữa, chị nhận được thông báo: “Của em là thai 3. Nhưng em phải ra Hà Nội để khám và được chỉ định. Vì đa thai nhiều nguy cơ và việc mang đa thai đã là điều bất thường trong sản khoa rồi. Đa thai cũng là 1 dạng đột biến trong quá trình phân chia tế bào. Với tam thai còn rất nhiều nhiều nguy hiểm cho cả mẹ và con”.
Ngày nhận tin mang bầu 3, vợ chồng anh Dương mừng thì ít mà lo thì nhiều.
Anh Dương chị Giang nhận được thông báo ấy là lúc thai đã được 7 tuần. Dắt díu nhau ra Hà Nội, đến bệnh viện Phụ sản Trung ương, sau khi thăm khám kỹ càng, anh chị nhận được thông báo chết lặng: “Nên bỏ đi em ạ, chứ tam thai quá nhiều nguy cơ: sảy, sinh non, truyền máu song thai, vỡ tử cung...”.
Anh Dương kể lại: “Càng nghe tai mình càng ù đi, vợ thì khóc. Mình chả nghĩ được điều gì cả. Bác sĩ bảo ra ngoài bàn bạc cho bình tâm lại rồi các bác giải quyết nhanh cho mà về. Và nên làm sớm trong tuần thứ 8, vì để lớn quá giải quyết khó mà hay để lại di chứng. Hai vợ chồng ôm nhau khóc ngoài hành lang, nhìn những người đến đây tìm con với khắp các độ tuổi, hoàn cảnh mà lại càng xót xa hơn. Rồi mình bảo vợ: “Thôi vợ chồng mình về, nghỉ ngơi đã rồi quyết định”.
May mắn là đúng hôm đó, anh Dương nhìn thấy một người bạn học cũ thoáng qua ở Trung tâm hỗ trợ sinh sản quốc gia. Sau khi bắt xe về quê, anh gọi điện cho người bạn này – bác sĩ Phan Đức – và được hẹn ra khám lại, nếu giúp được gì sẽ giúp hết sức.
Khăn gói ra Hà Nội gặp người bạn bác sĩ, nhưng sau khi thăm khám, chị Giang tiếp tục đối mặt với cái lắc đầu như cũ. Tuyệt vọng, chị Giang lại khóc. Khi này anh Dương đang ở quê vì bận việc, nhận tin nhắn của vợ mà khóc ướt cả khẩu trang đang đeo. Nửa đêm, anh đón xe từ Quảng Bình ra Hà Nội với vợ.
Chờ trời sáng, anh dắt vợ qua viện gặp bạn. Nhưng trao đổi nhiều rồi mà kết quả vẫn là nên bỏ: “Bởi vợ sinh mổ lần đầu, dù đã hơn 3 năm nhưng khi mang đa thai thì bầu sẽ lớn, nguy cơ bục vỡ tử cung là điều hiển hiện. Chưa kể với đa thai, các xét nghiệm sàng lọc dị tật thai nhi cho kết quả không bao giờ đúng vì không thể xác định được thai nào tật, thai nào không. Rồi nguy cơ truyền máu song thai dẫn đến suy thai và mất thai. Thêm nữa là có thẻ đẻ non thiếu tháng ở các tuần thai nhỏ. Sinh non dưới 26 tuần tuổi rất rất khó nuôi được, nếu nuôi được cũng mang những khiếm khuyết thể chất suốt đời…”.
Nhưng rồi như một phút "eureka" giữa cuộc đời, bác sĩ Phan Đức gợi ý cho vợ chồng anh Dương: “Hay là để mình gọi điện cho bác sĩ Lê, ngày xưa làm cùng ở sản C này. Nay bác chuyển sang bên bệnh viện khác, chuyên giữ các ca song thai đa thai đấy. Vợ chồng bắt xe sang đó 1 chuyến xem thế nào”. Nhưng hi vọng chợt nhóm lên rồi chợt tắt khi cuộc điện thoại không ai nhấc máy.
Chị Giang mang bầu 3 riêng ối nhưng chung bánh nhau nên tình hình càng phức tạp hơn.
Anh Dương kể lại: “Mình muốn nói thêm chút về trường hợp đa thai của vợ mình. Đó là tam thai chung bánh nhau, khác túi ối. Nghĩa là có 3 thai, nằm trong 3 bọc ối khác biệt nhưng lại chung 1 bánh nhau, tức chung 1 đường nuôi máu. Nếu như can thiệp tiêm thuốc để giảm thiểu bớt số lượng thai thì không ai dám chắc sẽ không ảnh hưởng đến các thai còn lại vì chung đường nuôi máu. Điều đó cũng đồng nghĩa là hỏng hết, như thế nên bác sĩ tư vấn nên làm thủ thuật đình chỉ thai kì là hơn. Trong vali hành lí dạo đó của mình có 1 thứ mà vợ không hề biết. Đó là 1 cái hũ thuỷ tinh sạch, để nếu có lỡ thì còn đưa các con về quê hương, không tội nghiệp”.
Cuộc điện thoại định mệnh và 32 tuần thai sống trong thấp thỏm
Đang bước nặng nhọc đến gần cửa trung tâm Kế hoạch hóa gia đình để chuẩn bị làm thủ thuật, thì điện thoại của anh Dương reo. Cậu bạn bác sĩ giọng mừng rỡ: “Mình gọi được bác Lê rồi, vợ chồng sang đó một chuyến, đi cái cho thoả mãn, không được thì quay lại đây cũng chưa muộn”. Hi vọng lại được thắp lên, gấp rút bắt xe sang Long Biên. Gặp được bác sĩ, vẻ mặt bình thản của bác sĩ cũng khiến hai vợ chồng trẻ yên lòng phần nào.
Sau khi thăm khám, bác sĩ bảo với vợ chồng anh Dương: “Vợ chồng cứ về đi, tuần sau quay lại khám. Bây giờ thai đang nhỏ, chưa kết luận được gì nhiều, chờ thêm tuần nữa cũng chưa muộn”.
Rồi cứ cuối tuần là hai vợ chồng dắt nhau ra Hà Nội. Đêm đi, sáng đến nơi vào khám, chiều lại đón xe về, quãng đường gần 800km hai chiều. Lần khám tiếp theo, đã bắt đầu nghe được tim thai. Kết quả khám lần này khiến bác sĩ cũng phải kinh ngạc. Ngoài 3 tim thai của 3 bé còn có 1 mạch máu cũng đang đập, nó bé hơn và kẹt trong góc, ngoài ra còn có 1 túi thai nữa nhưng không phát triển. Vậy là số lượng tăng từ 3 lên 4 chỉ trong chớp mắt.
Thêm 2 tuần trôi qua bình yên. Ở lần khám thứ 3, 3 bé đã nhìn rõ hình hài hơn, còn cái mạch máu kẹt trong góc, do không thể phát triển nổi đã tự tiêu. Đúng như lời bác sĩ nói từ trước: Vấn đề tiếp theo là vượt qua các mốc 16, 19, 22, 26 tuần. Quãng thời gian đó thực sự dài, dài lê thê. “Qua mỗi mốc thăm khám lại thêm 1 niềm vui khi biết các con phát triển bình thường. Tuần 13 chưa rõ lắm, nhưng đến tuần 16 thì rõ ràng ràng là 3 bé gái. Mình sướng rơn. Có con trai đầu lòng rồi nên mong đứa con gái lắm”, anh Dương chia sẻ niềm vui không gì sánh nổi.
Rồi cứ thế, hai vợ chồng cùng nhau đi qua được các dấu mốc và các nguy cơ. 19 tuần, rồi 22 tuần, 3 em bé vẫn phát triển đều. Khám đi khám lại xem chọn đứa nào nhưng cũng chả quyết được. Bác sĩ động viên vui: “Bác là người làm nghề cũng chẳng thể chọn giữ bé nào, bỏ bé nào, vì mấy đứa phát triển đều, đẹp nữa. Thôi cứ giữ đi, đẻ không nuôi được bác nuôi cho đứa. Đừng lo nghĩ nhiều”.
Thời gian này chị Giang không ăn uống được nhiều. Phần vì mệt, lại không dám ăn nhiều vì sợ tăng cân nhanh, sợ mắc tiểu đường thai kỳ; dù mẹ hay con tăng nhanh cũng đều không ổn, sẽ làm cơ thể người mẹ không thể chịu đựng nổi. Từ khi mang thai đến trước khi sinh, chị Giang chỉ tăng vỏn vẹn 7kg. Đến tận tháng thứ 5 rồi nhiều người vẫn chưa nhận ra có bầu. Mang thai 3 mệt, khoảng 4-5 tháng con quay trở nhiều, thúc dồn lên 2 bên xương sườn, chị đau không ngủ được.
Để có 3 "thiên thần nhỏ" như ngày hôm nay, chị Giang đã chịu đựng nhiều đau đớn, vất vả suốt thai kỳ.
“Mình đi làm về thì mệt, ngủ không biết gì. Vợ đêm đến là cứ đứng dựa vào tường, vào tủ mà ngủ chập chờn vì đau hai bên mạng sườn không nằm nổi. Thương chồng nên không dám gọi, cứ đêm khuya là lại ngủ đứng như vậy suốt mấy tiếng đồng hồ”, anh Dương chia sẻ.
Mốc 26 tuần đến, hai vợ chồng khăn gói ra Thủ đô để trông đợi vượt qua mốc quan trọng. Bởi qua được mốc này thì khả năng mắc truyền máu song thai sẽ thấp đi, hoặc nếu có bị thì cũng không nguy hiểm bằng ở các tuần thai nhỏ. Niềm vui lại đến, 3 em bé vẫn phát triển bình thường, tuy có 1 bé hơi nhỏ hơn xíu nhưng vẫn đang trong giới hạn an toàn.
Đến 30 tuần, anh Dương đưa vợ ra bệnh viện để khám lại và qua bệnh viện sản C để làm hồ sơ sinh. Dù bác sĩ khuyên không cần thiết phải tiêm mũi trưởng thành phổi, chị Giang vẫn quyết định tiêm để muốn an tâm hơn.
Tuần 32, bác sĩ bảo nên đi Hà Nội được rồi. Nhưng vé đặt 20/6 thì ngày 19/6 chị Giang trở dạ. Nhận được thông báo: “Bố à, về ngay nha. Em vỡ ối rồi”, anh Dương hốt hoảng bỏ hết để chạy về đưa vợ đi sinh. Trong lúc ấy, chị Giang đã được người nhà hộ tống đi sang bệnh viện Sản nhi tỉnh Nghệ An.
Vợ chồng anh Dương một lần phải căng đầu suy tính khi bác sĩ thông báo: “Nếu sinh ở đây thì khả năng nuôi là 70/30. Nếu quyết định sinh ở đây thì bảo chồng kí hồ sơ để mổ sớm. Còn nếu gia đình không muốn sinh ở đây thì bệnh viện sẽ chuyền thuốc giữ cho mà đi ra sản C, nhưng không ai dám chắc sẽ không sinh trên đường đi vì đi xe gằn xóc, rung lắc... Và ra HN sinh thì tỉ lệ cũng chỉ khoảng 80/20. Vì đây là sinh non chưa đủ 33 tuần. Và cứ sinh non là đã tiên lượng nặng rồi chứ chưa nói các vấn đề khác”.
Vô vàn câu hỏi đặt ra, cuối cùng hai vợ chồng quyết định mổ tại Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An luôn, không đi Hà Nội nữa.
Sau những phút dài đằng đẵng đứng ngồi không yên ngoài hành lang, cuối cùng anh Dương cũng thấy một y tá đẩy xe đẩy nhỏ nhỏ ra, hai bên chèn 2 cái gối hơi to bự. “Con mình đây rồi. 3 đứa nhỏ nằm lọt thỏm trong xe, tóc đen, khóc to, bé như cái chai vậy. Cô y tá thông báo: 3 bé gái sinh 3, 1kg-1,5kg-1,6kg nhé”, anh Dương kể lại khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời mình.
Gia đình anh Dương chị Giang đang trải qua những ngày tháng hạnh phúc bên các con, sau rất nhiều thử thách và gian nan.
Nhưng sau đó là 1 quá trình chiến đấu của cả nhà. Bé 1kg phải ở viện đến 1 tháng mới được về, 2 bé lớn hơn thì 10 ngày. Khi đón con về, chị Giang nỗ lực nuôi con bằng sữa mẹ hoàn toàn, nhờ tích cực kích sữa và phải vượt qua không ít lần tắc sữa. Các bé cũng được mẹ rèn vệ sinh, ăn ngủ vào nề nếp nên trộm vía rất ngoan. Ngọc Diệp - Ngọc Hà - Ngọc Anh vừa đón sinh nhật 1 tuổi vào ngày 19/6.
Kể lại hành trình đánh cược với số phận để làm được làm bố của thêm 3 cô con gái, anh Dương chia sẻ: “Mình tin rằng mọi chuyện tốt đẹp đều sẽ đến với những ai có niềm tin và không từ bỏ. Mình cũng cảm phục bản lĩnh của vợ mình. Nhờ sự kiên cường của cô ấy mà ngoài một anh con trai, mình còn có thêm 3 hũ rượu mơ rất tình cảm, đầy yêu thương. Mình cũng rất muốn nói lời cảm ơn đến nhiều người, đặc biệt là bác sĩ Phan Đức – người bạn, người ân nhân của mình đã đột ngột qua đời, và bác sĩ Lê, cùng rất nhiều các bác sĩ, y tá đã trợ giúp gia đình mình để có được hôm nay”.